* Gió sang nhà anh Bulukhin ở My Opera đọc được mẩu chuyện nho nhỏ mà ý nghĩa không hề nhỏ mang về chia sẻ với bạn bè :
Mẫu chuyện dưới đây bu kể theo sách KINH LỄ nxb Văn học ấn hành tháng 2 năm 1999.
HỔ KHÔNG ĐÁNG SỢ ...
Khổng tử cùng các môn sinh đi qua một chân núi, ngài chợt nghe tiếng khóc ai oán của một phụ nữ trong lùm cây. Khổng tử sai Tử Lộ đến hỏi xem sao, và ngài cũng đích thân đến chỗ người phụ nữ nọ, thấy bà ta nức nở bên một ngôi mộ.
Tử Lộ: - Nghe tiếng khóc, thấy trong lòng ngươi có điều chi uẩn khúc lắm?
Đáp: - Thưa ngài đúng như thế, bố chồng tôi bị hổ ăn thịt, chồng tôi cũng bị hổ giết chết, nay con trai tôi cũng bị như thế.
Khổng tử: - Sao nhà người không dời nhà đến vùng khác ở?
Đáp: - Thưa, quan phụ mẫu nơi đây không hà khắc nhũng nhiễu dân, coi dân như kẻ tâm phúc, tôi còn đi đâu nữa?
Khổng tử quay lại nói với các môn sinh: - Các trò hãy nhớ đấy, chính quyền hà khắc còn đáng sợ hơn cả hổ
Chỉ sợ "ông ba mươi" Phạm Nhĩ vốn mang cốt tướng nhà Trời, có thể nghe hết mọi chuyện bốn phương ngay trong giấc ngủ, mặc dù cách xa hàng ngàn dặm thôi! Hì... ;-)
* Gió sang nhà anh Bulukhin ở My Opera đọc được mẩu chuyện nho nhỏ mà ý nghĩa không hề nhỏ mang về chia sẻ với bạn bè :
Trả lờiXóaMẫu chuyện dưới đây bu kể theo sách KINH LỄ nxb Văn học ấn hành tháng 2 năm 1999.
HỔ KHÔNG ĐÁNG SỢ ...
Khổng tử cùng các môn sinh đi qua một chân núi, ngài chợt nghe tiếng khóc ai oán của một phụ nữ trong lùm cây. Khổng tử sai Tử Lộ đến hỏi xem sao, và ngài cũng đích thân đến chỗ người phụ nữ nọ, thấy bà ta nức nở bên một ngôi mộ.
Tử Lộ:
- Nghe tiếng khóc, thấy trong lòng ngươi có điều chi uẩn khúc lắm?
Đáp:
- Thưa ngài đúng như thế, bố chồng tôi bị hổ ăn thịt, chồng tôi cũng bị hổ giết chết, nay con trai tôi cũng bị như thế.
Khổng tử:
- Sao nhà người không dời nhà đến vùng khác ở?
Đáp:
- Thưa, quan phụ mẫu nơi đây không hà khắc nhũng nhiễu dân, coi dân như kẻ tâm phúc, tôi còn đi đâu nữa?
Khổng tử quay lại nói với các môn sinh:
- Các trò hãy nhớ đấy, chính quyền hà khắc còn đáng sợ hơn cả hổ
Hehe! chuyện không nhỏ đâu... Hén Gió...
Trả lờiXóaVì bà đó coai chừng ở lại cùng wan nấu cao xương hổ thì mới cao tay...
Nói không sai chị Gió ạ . Ngàn xưa cho đến ngàn sau đều là như thế .
Trả lờiXóaQuan mà yêu dân thì thể nào cũng có ngày bắt được hổ ..chị sợ quan yêu hổ thôi !!! hic
Trả lờiXóaChuyện tưởng chừng như bình thường thế mà .... !!! hén BB
Trả lờiXóaTui nghe nhạc thui, hem đọc đâu, bùn lắm...Gió gió, con bé An nó chuyển cho em xong hết òi kìa....hahahaa, sướng...
Trả lờiXóaGiời ơi sao hay thế ... nhờ An chuyển hộ chị nhá
Trả lờiXóa
Trả lờiXóaCâu chuyện ngắn mà hay quá. Đọc chuyện đời xưa mà ngẫm đời nay!
Chuyện hay và ý nghĩa quá chị . Cảm ơn chị !
Trả lờiXóađọc rồi càng sợ thêm, hu hu bởi vì hiện nay ...
Trả lờiXóahay mà ý nghĩa nữa Gió ơi ...Thanks
Trả lờiXóaChỉ sợ "ông ba mươi" Phạm Nhĩ vốn mang cốt tướng nhà Trời, có thể nghe hết mọi chuyện bốn phương ngay trong giấc ngủ, mặc dù cách xa hàng ngàn dặm thôi! Hì... ;-)
Trả lờiXóaThời nay thì sao Zip ? Hỏi mà tự trả nhời luôn
Trả lờiXóaCám ơn em ghé đọc chuyện cổ :))
Trả lờiXóaĐọc chuyện xưa, ngẫm chuyện nay
Trả lờiXóaRùng mình hoảng sợ cả ngày lẫn đêm
hử ST ?
Chuyện thời xưa luôn có ý nghĩa sdzung hén
Trả lờiXóaÔng này hung hăng lắm phải ko K ?
Trả lờiXóaỔng chỉ thính tai và hay la lối! ;-))
Trả lờiXóaThế thì đâu có gì đáng sợ hén K :))
Trả lờiXóaNhưng cọp lại sợ ông "ba mươi" W. ơi! ;-))
Trả lờiXóacọp giấy à :))
Trả lờiXóa