Nghìn trùng xa cách người đã đi rồi, còn gì đâu nữa mà khóc với cười. Mời người lên xe về miền quá khứ. Mời người đem theo toàn vẹn thương yêu.
Đứng tiễn người vào dĩ vãng nhạt mầu, sẽ có chẳng nhiều đớn đau. Nối gót người vào dĩ vãng nhiệm mầu, có lũ kỷ niệm trước sau.
Vài cánh sương hoa nằm ép trong thư, rồi sẽ tan như bụi mờ. Vạt tóc nâu khô còn chút thơm tho, thả gió bay đi mịt mù. Nghìn trùng xa cách người đã đi rồi, còn gì đâu nữa mà giữ cho người.
Trả hết về người chuyện cũ đẹp ngời, chuyện đôi ta buồn ít hơn vui. Lời khóc lời cười, chuyện ngắn chuyện dài. Trả hết cho người, cho người đi.
Trả hết cho ai ngày tháng êm trôi, đường ta đi trời đất yên vui. Rừng nắng ban mai, đường phố trăng soi. Trả hết cho người, cho người đi.
Trả hết cho ai cả những chua cay. Ngày chia tay, lặng lẽ mưa rơi. Một tiếng thương ôi, gửi đến cho người. Trả nốt đôi môi gượng cười.
Nghìn trùng xa cách đời đứt ngang rồi, còn lời trăn trối gửi đến cho người. Nghìn trùng xa cách người cuối chân trời. Đường dài hạnh phúc, cầu chúc cho người
lâu lắm rùi em mới lại được nghe lại bài hát này,,,đã có 1 thời ô mai xí muội,,,em thix bài này lắm luôn,,,hihi,,,saigon vu vơ ,,,ngủ ngon ch nhé,,,saigon langthang
Ta đứng bên đây bờ hò hẹn... tay vẫy lấy nghìn trùng... Em chắc phải là những người đã từng có "khối tình mang xuống tuyền đài chửa tan" thì khi nghe Nghìn Trùng Xa Cách ( Band cassette của em là Thái Thanh hát) của Phạm Duy mới cảm được hết cái mênh mang, cái ray rứt mà nhạc khí và ca từ của nhạc phẩm này mang đến. Những năm từ 1978 cho đến 1982... em đi qua 3 năm cuối học sinh trung học với vòng tròn bè bạn cứ ngày một rộng dần ra những khỏang trống. Có những Bạn đã đến được bờ bến bình yên. Có những Bạn và cả những người thân yêu của em đến nay vẫn bặt vô âm tín. Có ra đi và nay có cả tìm về, mọi người dường như gần hơn cả những gần gụi trong quá khứ. Bởi chúng em biết mình là những con người đặc biệt, sống trong một giai đọan xã hội quá đặc biệt và cái giá mà chúng em cũng như nhiều người phải trả là quá đắt. Đắt nhưng đâu thể nào làm khác hơn...Nên khi ngồi ngâm ngợi cùng nhau trong những lần hội ngộ bao giờ chúng em cũng nhận ra mình yêu nhất đọan nhạc này : "Nghìn trùng xa cách người đã đi rồi, còn gì đâu nữa mà khóc với cười. Mời người lên xe về miền quá khứ. Mời người đem theo toàn vẹn thương yêu..." Yêu nhất đọan nhạc này và rưng lòng với những đọan nhạc còn lại của tòan bài...Bài nhạc không như một lời phiền trách giữa người với người, dù đó là những lời "xa cách nghìn trùng"... những lời nhạc cứ như thủ thỉ, như nhắc nhớ, như gợi lên những gắn bó nào đó không còn nữa mà chưa kịp xa.. " Vài cánh sương hoa...vạt tóc nâu khô...rừng nắng ban mai... đường phố trăng soi...một tiếng thương ôi... đôi môi gượng cười..." những hình ảnh mà ta không thể níu giữ, là biết phải "thả gió bay đi nghìn trùng..." mà sao không thể... Nghe Nghìn Trùng Xa Cách- đúng như Anh Giaogia nói vì lũ Bạn và Người Thương của em cũng nhiều lần nói- là muốn quay về liền... Về để biết "...chuyện đôi ta buồn ít hơn vui..."
@minhmap: Đọc reply của M cứ tự dưng muốn khóc ... Lâu lắm rồi nghen M hình như chị không buồn ...không vui , nó cứ hời hợt một cách đáng sợ . Chiều nay tự dưng buồn khủng khiếp khi trở về giữa khu phố cứ chừng như ứ nước ..và mệt _ cái mệt cuối ngày , cuối tuần ..Tự dưng chị nhớ câu hát " vài cánh sương hoa ...nằm ép trong thư ..rồi sẽ tan như bụi mờ...." Ừ thì chẳng có gì mà không tan hết M hén nhưng có cái nó luôn lặng lại giữa những dòng tan là nỗi nhớ ..
Tự dưng mà nhớ linh tinh những điều tưởng rằng phải quên , tưởng rằng nên quên ..Nhớ linh tinh những người đã xa biền biệt . Đôi khi ...nắng qua mái hiên mà cũng nhớ M nhỉ ?
Chị cũng như MM , yêu cái thứ nghìn trùng này từ thời con gái ...mỗi câu hát luôn làm mình nhớ nhiều điều . Cám ơn quá một thởi , cám ơn quá khúc nghìn trùng hen M ..
Đúng đấy MM, TT hat mới "phê" trong 1 đêm mưa gió, bảo bùng của cuối năm 70, em đã cắt vạt tóc xanh xưa, tiển anh ngàn trùng, vài năm sau, khi quay về , em đã ra người thiên cổ...
" Vạt tóc nâu khô còn chút thơm tho, thả gió bay đi mịt mù. Nghìn trùng xa cách người đã đi rồi, còn gì đâu nữa mà giữ cho người..." Lạ nh? rùa mà cũng có ....love story ha ha ha
Em cũng sợ những khỏanh khắc mà khi nhớ về một chuyện nào đó, một người nào đó, lòng cứ dửng dưng như chuyện đó không có mình, người đó mình không có... Họ- chắc có lẽ không quan tâm đến việc mình thấy sao, chỉ riêng mình là thấy tiếc... Là muốn "trả hết cho ai"... Tại lâu quá không gặp MM nên Gió buồn đó mà...
Cũng không khỏe lắm . Dạo này cứ luôn cảm thấy mệt mỏi quá vào cuối tuần .. Còn mấy entry thì có gì đâu . Dạo này Gió lười viết và viết chẳng cái gì ra hồn cả ...Có cảm giác thế Rùa ạ
Lâu lắm rồi chị cũng chẳng nhớ quá về một người nào đó , chẳng buồn , chẳng vui ,cái dửng dưng nhiều khi còn đáng sợ hơn ấy chứ M nhỉ ? Ngay cả "đi" chị cũng làm biếng , có phải đi thì hình như cũng không hứng thú...Lười cả viết nữa dù ý tưởng cứ ngập tràn .Đi dạy về thích cắm đầu vào máy hoặc cuốn sách nào đó . Ngoài kia thế giới như chẳng phải của mình ...:Một tâm trạng ..không lành mạnh , hén !
Cuối tháng 5 chị có một cái hẹn từ tháng 4 M ạ , cũng hẹn tình nghĩa đấy . Đầu tháng 6 là chị vào lớp hè liền . Định nghỉ đến giữa tháng 6 nhưng PH yêu cầu quá nên đành phang luôn :)... Dĩ nhiên chị chỉ dạy từ 5 giờ chiều - 7 giờ tối thôi và cố để 3 buổi / tuần không nhận thêm lớp nữa ... Và ta có những sáng cafe hen M ?
Dù tiếc lắm chuyến đi có những người bạn dễ thương nhưng ..đành lỡ vậy !
Để gió mang đi hết nỗi buồn và để lại cho mình những niềm vui để sống thôi chị Gió ha. Lạ một điều là khi nghe nhạc buồn này mà em không buồn chút nào hết trơn. Giờ thì em ngồi nghe nhạc để chờ con gái về cùng ăn trưa nè chị ui.
Mỗi khi em buồn thì thích nghe nhạc rook hơn, và khi tâm hồn em bình lặng thì nghe nhạc buồn thì lại không thấy mình trong đó, mài chỉ như dđang chia sẻ nỗi buồn của người khác vậy.
Giai điệu 'nghìn trùng xa cách" này biến tấu nhẹ nhàng một cách tài tình. Từ cung trưởng sang thứ và ngược lại. Nhớ ngày nào mua được tuyển tập nhạc của Phạm Duy với tranh bìa do Trịnh Cung vẽ, về nhà say mê ôm đàn hát đến thuộc lòng... Giờ chỉ còn là kỷ niệm khó quên một thời.
Cám ơn ta có một thời giang tay trùng trùng nhạc điệu hén Khánh .. Có lẽ nhờ một thời ôm đàn hát nên bây giờ ta vẫn đủ ..giữ nghìn trùng chăng ? Giờ vẫn còn đủ say đấy chứ Khánh ?
NGHÌN TRÙNG XA CÁCH
Trả lờiXóaPhạm Duy
Ý Lan
Nghìn trùng xa cách người đã đi rồi,
còn gì đâu nữa mà khóc với cười.
Mời người lên xe về miền quá khứ.
Mời người đem theo toàn vẹn thương yêu.
Đứng tiễn người vào dĩ vãng nhạt mầu,
sẽ có chẳng nhiều đớn đau.
Nối gót người vào dĩ vãng nhiệm mầu,
có lũ kỷ niệm trước sau.
Vài cánh sương hoa nằm ép trong thư,
rồi sẽ tan như bụi mờ.
Vạt tóc nâu khô còn chút thơm tho,
thả gió bay đi mịt mù.
Nghìn trùng xa cách người đã đi rồi,
còn gì đâu nữa mà giữ cho người.
Trả hết về người chuyện cũ đẹp ngời,
chuyện đôi ta buồn ít hơn vui.
Lời khóc lời cười, chuyện ngắn chuyện dài.
Trả hết cho người, cho người đi.
Trả hết cho ai ngày tháng êm trôi,
đường ta đi trời đất yên vui.
Rừng nắng ban mai, đường phố trăng soi.
Trả hết cho người, cho người đi.
Trả hết cho ai cả những chua cay.
Ngày chia tay, lặng lẽ mưa rơi.
Một tiếng thương ôi, gửi đến cho người.
Trả nốt đôi môi gượng cười.
Nghìn trùng xa cách đời đứt ngang rồi,
còn lời trăn trối gửi đến cho người.
Nghìn trùng xa cách người cuối chân trời.
Đường dài hạnh phúc, cầu chúc cho người
Trả hết đi gió
Trả lờiXóaỪa, trả hết luôn !! :)
Trả lờiXóaVạt tóc nâu khô còn chút thơm tho,thả gió bay đi mịt mù.
Trả lờiXóaGió bay nhe Gió.
Trả hết cho họ đi lun cho roài ...hehe
Trả lờiXóaHôm nay thấy mệt và tự dưng thấy buồn ...rồi tự dưng thích nghe nghìn trùng xa cách . Bi giờ Gió đi ngủ đây ..Lá vui nhá
Trả lờiXóaỪa ...người không đi tui cũng đuổi người đi hen sekomn ?
Trả lờiXóahehe Gio reply dzúi quá...đúng roài gió..không đi cũng đuổi đí hehehe
Trả lờiXóaMời người lên xe về miền quá khứ.
Trả lờiXóaMời người đem theo toàn vẹn thương yêu.
...
Cũng nên ngủ một giấc cho quá khứ có thời gian quay trở về...
hahaha ... đi đi chứ thấy người điên tiết quá !!!
Trả lờiXóaNgủ thì quá khứ ...bay đi mịt mờ chứ langtu ?
Trả lờiXóaNgủ thì ta sẽ có cơ hội về với tiềm thức chứ... Quá khứ ấn tượng luôn trở về từ trong tiềm thức.
Trả lờiXóaThế thì...gay thiệt , trốn cũng không được ...đuổi cũng không xong héng langtu ?
Trả lờiXóaGiấc mơ dai dẳng người cứ luẩn quẩn... cúng cô hồn cho người biến đi luôn :))))))
Trả lờiXóalâu lắm rùi em mới lại được nghe lại bài hát này,,,đã có 1 thời ô mai xí muội,,,em thix bài này lắm luôn,,,hihi,,,saigon vu vơ
Trả lờiXóa,,,ngủ ngon ch nhé,,,saigon langthang
hahahaah langtu còn ác hơn cả chị Gió nữa ta ...:)))
Trả lờiXóaNghe đi mà nhớ xteen ...chị đi ngủ đây ! Mệt quá
Trả lờiXóa
Trả lờiXóaNhạc hay nghe mãi vẫn hay mà Gió. Gió ngủ ngon!
Vẫn không ngủ được ngồi làm thơ vào cái pic của anh ĐN nè Zip ...
Trả lờiXóaChời...Tưởng trả hết,,đi ngủ roài chứ..Ngủ đi gió......
Trả lờiXóaNằm hoài mà ngủ không được Sekomn ơi ...Tức mình quá !
Trả lờiXóanghe bài này em lại nhớ bố em, ngày xưa bố hay hát bài nay và bài " biệt ly nhớ nhung từ đây..."
Trả lờiXóaSao dzị ngủ đi mà...hay là đuổi đi rôi giờ nằm suy nghĩ tiếc he he
Trả lờiXóaĐó là bài Biệt Ly của Dzoãn Mẫn đó diemxua .... Những bài hát bất tử ...
Trả lờiXóahahahah chắc thế quá ..người ơi !!!
Trả lờiXóaThôi roài..hết thuốc chữa hix..Có cần sekomn gọi dzìa dùm hem?
Trả lờiXóaThôi , khỏi gọi ...tự khắc biết đường dzìa ...ko thôi cho đi luôn Sekomn ơi ! :)))
Trả lờiXóaLở chả đi lun seo chời..Làm seo gió ngủ dc..
Trả lờiXóaRiết quen thôi mờ ...hahahah !!!
Trả lờiXóaNghe - Ngìn trùng xa cách - muốn bay dzìa liền heheheh
Trả lờiXóaMới vào, tự nhiên mình chẵng đòi, bị trả tùm lum, đuổi đi để mình khò, gió này độc hơn gió Lào, tàn nhẫn thiệt !!
Trả lờiXóaDzìa đi anh trai ...:))
Trả lờiXóahihihi Gió hôm nay đúng là gió độc !!!
Trả lờiXóaỦa mà ở đâu anh nghe thằng Tàu Khịa nó nói Gió đi bán giò diên vậy anh GG ? Nghe hãi quá
Trả lờiXóaTa đứng bên đây bờ hò hẹn... tay vẫy lấy nghìn trùng...
Trả lờiXóaEm chắc phải là những người đã từng có "khối tình mang xuống tuyền đài chửa tan" thì khi nghe Nghìn Trùng Xa Cách ( Band cassette của em là Thái Thanh hát) của Phạm Duy mới cảm được hết cái mênh mang, cái ray rứt mà nhạc khí và ca từ của nhạc phẩm này mang đến. Những năm từ 1978 cho đến 1982... em đi qua 3 năm cuối học sinh trung học với vòng tròn bè bạn cứ ngày một rộng dần ra những khỏang trống. Có những Bạn đã đến được bờ bến bình yên. Có những Bạn và cả những người thân yêu của em đến nay vẫn bặt vô âm tín. Có ra đi và nay có cả tìm về, mọi người dường như gần hơn cả những gần gụi trong quá khứ. Bởi chúng em biết mình là những con người đặc biệt, sống trong một giai đọan xã hội quá đặc biệt và cái giá mà chúng em cũng như nhiều người phải trả là quá đắt. Đắt nhưng đâu thể nào làm khác hơn...Nên khi ngồi ngâm ngợi cùng nhau trong những lần hội ngộ bao giờ chúng em cũng nhận ra mình yêu nhất đọan nhạc này :
"Nghìn trùng xa cách người đã đi rồi,
còn gì đâu nữa mà khóc với cười.
Mời người lên xe về miền quá khứ.
Mời người đem theo toàn vẹn thương yêu..."
Yêu nhất đọan nhạc này và rưng lòng với những đọan nhạc còn lại của tòan bài...Bài nhạc không như một lời phiền trách giữa người với người, dù đó là những lời "xa cách nghìn trùng"... những lời nhạc cứ như thủ thỉ, như nhắc nhớ, như gợi lên những gắn bó nào đó không còn nữa mà chưa kịp xa..
" Vài cánh sương hoa...vạt tóc nâu khô...rừng nắng ban mai... đường phố trăng soi...một tiếng thương ôi... đôi môi gượng cười..." những hình ảnh mà ta không thể níu giữ, là biết phải "thả gió bay đi nghìn trùng..." mà sao không thể...
Nghe Nghìn Trùng Xa Cách- đúng như Anh Giaogia nói vì lũ Bạn và Người Thương của em cũng nhiều lần nói- là muốn quay về liền...
Về để biết "...chuyện đôi ta buồn ít hơn vui..."
@minhmap: Đọc reply của M cứ tự dưng muốn khóc ...
Trả lờiXóaLâu lắm rồi nghen M hình như chị không buồn ...không vui , nó cứ hời hợt một cách đáng sợ .
Chiều nay tự dưng buồn khủng khiếp khi trở về giữa khu phố cứ chừng như ứ nước ..và mệt _ cái mệt cuối ngày , cuối tuần ..Tự dưng chị nhớ câu hát " vài cánh sương hoa ...nằm ép trong thư ..rồi sẽ tan như bụi mờ...." Ừ thì chẳng có gì mà không tan hết M hén nhưng có cái nó luôn lặng lại giữa những dòng tan là nỗi nhớ ..
Tự dưng mà nhớ linh tinh những điều tưởng rằng phải quên , tưởng rằng nên quên ..Nhớ linh tinh những người đã xa biền biệt . Đôi khi ...nắng qua mái hiên mà cũng nhớ M nhỉ ?
Chị cũng như MM , yêu cái thứ nghìn trùng này từ thời con gái ...mỗi câu hát luôn làm mình nhớ nhiều điều . Cám ơn quá một thởi , cám ơn quá khúc nghìn trùng hen M ..
Đúng đấy MM, TT hat mới "phê" trong 1 đêm mưa gió, bảo bùng của cuối năm 70, em đã cắt vạt tóc xanh xưa, tiển anh ngàn trùng, vài năm sau, khi quay về , em đã ra người thiên cổ...
Trả lờiXóa" Vạt tóc nâu khô còn chút thơm tho,
thả gió bay đi mịt mù.
Nghìn trùng xa cách người đã đi rồi,
còn gì đâu nữa mà giữ cho người..."
Lạ nh? rùa mà cũng có ....love story ha ha ha
Đơn giản vì loài Rùa cũng có Rùa gái !!! :))))
Trả lờiXóaTu ngang hàng với bạn đồng giao tại hồ Hoàn Kiếm, mà sao vẫn còn "Đôi phút chạnh lòng" (TL?) hì hì hì
Trả lờiXóaTu sao đặng , bạn đồng giao ấy cũng dắt về mấy mụ Rùa cái cà ...:)))
Trả lờiXóaCái này phải cần "kiểm chứng" à nha :)
Trả lờiXóaCả chục "tiến sĩ" đực, cái ngoài nớ vẫn chưa xác định được cái, đực ha ha ha
hihihi ...thua !!!
Trả lờiXóahihihi, Gió khỏe chứ? dạo này đưa ra toàn những entry "độc" không à nha :)
Trả lờiXóaEm cũng sợ những khỏanh khắc mà khi nhớ về một chuyện nào đó, một người nào đó, lòng cứ dửng dưng như chuyện đó không có mình, người đó mình không có...
Trả lờiXóaHọ- chắc có lẽ không quan tâm đến việc mình thấy sao, chỉ riêng mình là thấy tiếc...
Là muốn "trả hết cho ai"...
Tại lâu quá không gặp MM nên Gió buồn đó mà...
Cũng không khỏe lắm . Dạo này cứ luôn cảm thấy mệt mỏi quá vào cuối tuần ..
Trả lờiXóaCòn mấy entry thì có gì đâu . Dạo này Gió lười viết và viết chẳng cái gì ra hồn cả ...Có cảm giác thế Rùa ạ
Lâu lắm rồi chị cũng chẳng nhớ quá về một người nào đó , chẳng buồn , chẳng vui ,cái dửng dưng nhiều khi còn đáng sợ hơn ấy chứ M nhỉ ? Ngay cả "đi" chị cũng làm biếng , có phải đi thì hình như cũng không hứng thú...Lười cả viết nữa dù ý tưởng cứ ngập tràn .Đi dạy về thích cắm đầu vào máy hoặc cuốn sách nào đó . Ngoài kia thế giới như chẳng phải của mình ...:Một tâm trạng ..không lành mạnh , hén !
Trả lờiXóahôn Gió dễ thương luôn bình an .
Trả lờiXóaCó lẽ Gió nên đi với tụi em... một chuyến... ở đó có cái hoang sơ mà lại nhiều khi làm ta trong trẻo lại...
Trả lờiXóaThấy KD là vui rồi ...
Trả lờiXóaCuối tháng 5 chị có một cái hẹn từ tháng 4 M ạ , cũng hẹn tình nghĩa đấy . Đầu tháng 6 là chị vào lớp hè liền . Định nghỉ đến giữa tháng 6 nhưng PH yêu cầu quá nên đành phang luôn :)... Dĩ nhiên chị chỉ dạy từ 5 giờ chiều - 7 giờ tối thôi và cố để 3 buổi / tuần không nhận thêm lớp nữa ... Và ta có những sáng cafe hen M ?
Trả lờiXóaDù tiếc lắm chuyến đi có những người bạn dễ thương nhưng ..đành lỡ vậy !
Nghìn trùng xa cách người cuối chân trời.
Trả lờiXóaĐường dài hạnh phúc, cầu chúc cho người
trả hết trả hết ...
Trả lờiXóaMột thời em mê bài này.
Trả lờiXóaMang cái chuyện khóc, cười vào giấc mơ cũng hay lắm đó chị! :)
Trả lờiXóaTrả hết cho rồi hen gối ..:))
Trả lờiXóaHổng giữ lại chút gì hử ktsư trẻ ?
Trả lờiXóaBi giờ chị vẫn mê nó dù trả cho người ráo trọi rồi ...:))
Trả lờiXóaĐể gió mang đi hết nỗi buồn và để lại cho mình những niềm vui để sống thôi chị Gió ha.
Trả lờiXóaLạ một điều là khi nghe nhạc buồn này mà em không buồn chút nào hết trơn.
Giờ thì em ngồi nghe nhạc để chờ con gái về cùng ăn trưa nè chị ui.
Không chỉ hay mà còn mê mê nữa XY nhở ?
Trả lờiXóaNhạc giữ lại hộ ta nỗi buồn đấy L ..
Trả lờiXóaCũng chẳng nên trốn nỗi buồn khi nó đến L nhỉ .. Hai mẹ con vui nghen L
Mỗi khi em buồn thì thích nghe nhạc rook hơn, và khi tâm hồn em bình lặng thì nghe nhạc buồn thì lại không thấy mình trong đó, mài chỉ như dđang chia sẻ nỗi buồn của người khác vậy.
Trả lờiXóaChị thì không bao giờ nghe rock được lâu ...nghe là nhức đầu
Trả lờiXóaTrả xong, thấy...khoẻ!
Trả lờiXóaGiai điệu 'nghìn trùng xa cách" này biến tấu nhẹ nhàng một cách tài tình. Từ cung trưởng sang thứ và ngược lại. Nhớ ngày nào mua được tuyển tập nhạc của Phạm Duy với tranh bìa do Trịnh Cung vẽ, về nhà say mê ôm đàn hát đến thuộc lòng... Giờ chỉ còn là kỷ niệm khó quên một thời.
Trả lờiXóaTiếc chút đi An...:)
Trả lờiXóaCám ơn ta có một thời giang tay trùng trùng nhạc điệu hén Khánh ..
Trả lờiXóaCó lẽ nhờ một thời ôm đàn hát nên bây giờ ta vẫn đủ ..giữ nghìn trùng chăng ? Giờ vẫn còn đủ say đấy chứ Khánh ?
chuc chi ngu ngon nha chi Gio'! cuoi tuan vui nha chi...
Trả lờiXóaCám ơn bientim , em cũng vui nhé
Trả lờiXóaHết nợ là ngủ ngon chị àh
Trả lờiXóaCũng chẳng ngon man ơi !
Trả lờiXóa