Nhỏ này nó suy luận tài ghê ... chỉ có một tiếng "...Nhạt !" chị buông thôi mà bao la tâm trạng .:)) Thật ra chị chẳng bao giờ nhạt với cuộc đời mà cuộc đời thì cũng chưa bao giờ nhạt với chị ..Chỉ là thỉnh thoảng tự dưng mà chán ..chán mình , chán đời , chán tửng từng tưng luôn á M ...thế là buông một câu để biểu hiện cho biết là ta đôi lúc cũng chán thấy bà nội luôn á !
Thì thi thoảng cũng tâm trạng chút cho nó có duyên M nhỉ ? Cứ "bình thường " hoài đúng là ...sự bất thường !!! Và biết đâu ...cái nhạt này đang có một duyên cớ "mặn mà" khác nhỉ ???
chị thấy Gió đâu có nhạt... hi hi... nào áo đỏ, áo xanh cười tươi thế kia... cuộc sống sinh động thế kia... hihii... nhưng bài hát với giọng Khánh hà thật là buồn!
Dạ áo thì mặn mà ..chỉ có ngày nhạt ...mà ngày thì đổi thay . Hôm nay nhạt , mai lại tươi tí tửng mà chị ! Khánh Hà hát hay ...chỉ giống ông anh Tuấn Ngọc hay hát ..sai lời ! :)
Ngày đi đêm tới đã vắng bóng người ... Một chút nhàn nhạt của phố phường nhưng lại ghi dấu rất đậm trong lòng .Em không thấy nhạt mà chỉ thấy có điều gì khó tả , nó cứ mơn man , mênh mông và mịt mùng .
Chiều nay chị bắt đâu nhận lớp ... Lâu quá giờ nghiêm túc đứng trên bục giảng bỗng ...dưng muốn khóc ! Thế là bắt đầu lên đường ...hết thời gian blog bliec, hết nhạt luôn M ui . Chỉ ngán cái cả ngày bận áo dài ...Hic !
NGHE NHỮNG TÀN PHAI
Trả lờiXóaNhạc sĩ: Trịnh Công Sơn
Ca sĩ : Khánh Hà
Chiều nay em ra phố về
Thấy đời mình là những chuyến xe
Còn đây âm vang não nề
Ngày đi đêm tới trăm tiếng mơ hồ.
Chiều nay em ra phố về
Thấy đời mình là những đám đông
Người chia tay nhau cuối đường
Ngày đi đêm tới trăm tiếng hư không.
Có ai đang về giữa đêm khuya,
rượu tàn phai dưới chân đi ơ hờ
Vòng tay quen hơi băng giá,
Nhớ một người tình nào cũ,
Khóc lại một đời người quá ê chề.
Chiều nay em ra phố về
Thấy đời mình là những quán không
Bàn in hơi bên ghế ngồi
Ngày đi đêm tới đã vắng bóng người.
Chiều nay em ra phố về
Thấy đời mình là con nước trôi,
Đèn soi trên vai rã rời
Ngày đi đêm tới còn chút hao gầy.
Thêm muối vào đi Gió hehehheh
Trả lờiXóaThêm rồi vẫn thấy mọi thứ đều nhạt anh GG ơi !
Trả lờiXóabức hình nhạt nhưng đẹp chị Gió
Trả lờiXóahe he he
Em hiện giờ cũng cảm thấy Nhạt chị Gió à ... không hiểu vì sao lại như vậy?
Trả lờiXóaThêm đường vô
Trả lờiXóaĐẹp thiệt hen H ... nhìn là ngọt ngất ngây !
Trả lờiXóaThêm đủ thứ rồi ...vẫn nhạt ! Hic
Trả lờiXóaChán . Heeeee
Trả lờiXóaCái pic ấn tượng. Lạt thì thêm mắm nêm và ớt hiểm nữa chị hén.
Trả lờiXóaChán thiệt ..! Đôi khi cứ thấy mọi thứ đều nhạt ..! Ta nhạt , người nhạt , cuộc đời nhạt !
Trả lờiXóaCho ớt hiểm vào là ...CAY ! phải ko Sinbed ? CAY với NHẠT cái nào thích hơn ta ? :)))
Trả lờiXóaThêm tí muối nha chị.
Trả lờiXóaThêm đường cho chị nhé! :)
Trả lờiXóaỪ thì chị thử thêm xem !! :)
Trả lờiXóaCũng được ! Nãy giờ Nhạt của chị nó thành cái nồi lẩu thập cẩm rồi ! :)
Trả lờiXóaKhi Ai đó, một lần trong đời mình thốt lên : "Nhạt!" thì câu thốt đó phải được đặt vào trong ngữ cảnh đang xảy ra. Cái "Nhạt chấm than" này không đơn thuần chỉ là một câu thốt, nó có thể là một câu than: hoặc lúc đó lòng ta đã nhạt với đời, hoặc khi đó Đời hoàn toàn nhạt nhẽo với ta. Ta nhạt với đời, thì còn mong có lúc lòng ta "mặn" lại. Chứ đời nhạt nhẽo với ta thì chắc khó thể tái hồi. Không tái hồi vì cái tự ái nơi ta không cho phép mời gọi, không đồng ý níu kéo. Không tái hồi còn vì có khi những nhạt nhẽo mà đời mang đến cho ta nó lại bắt nguồn từ một duyên cớ "mặn mà" khác...
Trả lờiXóaKhi tiếng thốt "Nhạt dấu chấm than" không phải là một câu than nữa mà là một câu khẳng định, thì lúc đó còn có nghĩa là " Cửa lòng từ nay thôi khép. Nhân duyên bọt bể, phù vân. Ta về, khôn nguôi tình hận. Quay lưng, là có bao giờ..." .
Và khi tiếng "nhạt dấu chấm than" đi kèm theo một tiếng cười cũng nhạt, ta biết rằng: Đời không còn những chuyến xe...dù chỉ là xe than...
Hic! Em nhiều chuyện quá rồi!
Nice
Trả lờiXóaCái pix không nhạt tí nào, Gió ơi.
Trả lờiXóaNhỏ này nó suy luận tài ghê ... chỉ có một tiếng "...Nhạt !" chị buông thôi mà bao la tâm trạng .:))
Trả lờiXóaThật ra chị chẳng bao giờ nhạt với cuộc đời mà cuộc đời thì cũng chưa bao giờ nhạt với chị ..Chỉ là thỉnh thoảng tự dưng mà chán ..chán mình , chán đời , chán tửng từng tưng luôn á M ...thế là buông một câu để biểu hiện cho biết là ta đôi lúc cũng chán thấy bà nội luôn á !
Thì thi thoảng cũng tâm trạng chút cho nó có duyên M nhỉ ? Cứ "bình thường " hoài đúng là ...sự bất thường !!!
Và biết đâu ...cái nhạt này đang có một duyên cớ "mặn mà" khác nhỉ ???
Thaks !
Trả lờiXóahahah thì cái pic quá ...ngọt luôn mà , Y héng !!!
Trả lờiXóaCòn biết "nhạt" nghĩa là ta thực sự trong ta vẫn chưa nhạt chị ạ! Mừng vì chị còn có được cái xúc cảm "nhạt!"
Trả lờiXóaVì có biết nhạt nhẽo thì mới biết ngọt ngào chứ XY nhỉ ?
Trả lờiXóaChính xác là vậy đóa chị! Ngày mới nhiều may mắn cho chị nhé!
Trả lờiXóaThaks cưng !!!
Trả lờiXóachị thấy Gió đâu có nhạt... hi hi... nào áo đỏ, áo xanh cười tươi thế kia... cuộc sống sinh động thế kia... hihii... nhưng bài hát với giọng Khánh hà thật là buồn!
Trả lờiXóaDạ áo thì mặn mà ..chỉ có ngày nhạt ...mà ngày thì đổi thay . Hôm nay nhạt , mai lại tươi tí tửng mà chị !
Trả lờiXóaKhánh Hà hát hay ...chỉ giống ông anh Tuấn Ngọc hay hát ..sai lời ! :)
Hừ hừ, thử cho tui cái"minh wọa" trển coi nhạt hông cho piết!
Trả lờiXóaChiện đó tui biết ...ngu gì minh wọa !
Trả lờiXóaEm nè Gió ơi!
Trả lờiXóaBiết rồi , khỏe hẳn chưa nhóc ?
Trả lờiXóaĐọc còm cuả chị MM và reply cuả chị thấy thiak và cả khoái nữa.
Trả lờiXóaHì...chị Yến nói đúng đó, nhìn cái pix em thấy bắt đầu nóng lên rồi...:-))
Em hóng hớt bò xuống núi có 1 chưn hà Gió ơi, chút nưã em lại đu lên nữa. NHớ mọi ngư ghia nơi hà.
Trả lờiXóaNè ..ko nóng ẩu nghen ..! Công an chụp ảnh đó !
Trả lờiXóaNhớ thì ghé chút ..giữ sức khỏe nghen BTT .
Trả lờiXóaNgày đi đêm tới đã vắng bóng người ...
Trả lờiXóaMột chút nhàn nhạt của phố phường nhưng lại ghi dấu rất đậm trong lòng .Em không thấy nhạt mà chỉ thấy có điều gì khó tả , nó cứ mơn man , mênh mông và mịt mùng .
Một cảm giác trống rỗng ...nhưng lại mênh mang phải không T.
Trả lờiXóaNhững ngày cuối một năm chị hay có cảm giác như thế ..Đúng là mênh mang .
Một hôm tôi bỗng chán tôi
Trả lờiXóaChán từ tiếng khóc, chán môi biếng cười
Chán chân thật, chán đãi bôi
Chán mơ, vì sợ gặp người...hôm xưa...
Chán bao nông nỗi cho vừa
Thôi la một tiếng...thấy bà nội luôn...
Hhehe!
Chiều nay chị bắt đâu nhận lớp ... Lâu quá giờ nghiêm túc đứng trên bục giảng bỗng ...dưng muốn khóc !
Trả lờiXóaThế là bắt đầu lên đường ...hết thời gian blog bliec, hết nhạt luôn M ui . Chỉ ngán cái cả ngày bận áo dài ...Hic !
em sợ nhất nhạt với chua chị ơi:-). nên nghe chị thốt lên : nhạt! em thấy lo lo?
Trả lờiXóaChị cũng nghĩ vậy ..con người hay cuộc đời cũng thế ....thà là shock chút lại hay ...nhạt thì chán chết eyre nhỉ ? :))
Trả lờiXóaDạ chị:)))...
Trả lờiXóaEm thỉnh thỏang cũng vào lớp dạy và lần nào cũng có cảm giác mỗi ngày hình như cái bục giảng nó dài hơn, khó đi hơn, phải không Gió?
Trả lờiXóaĐúng là nó gập ghềnh hơn M ạ ...
Trả lờiXóaVào kiểm tra lại kiến thức lũ trẻ ...lưng mình còng hẳn xuống ...:(