CHUYỆN TÌNH BUỒN Thơ : Phạm Văn Bình Nhạc :Phạm Duy Trần Thài Hòa
Năm năm rồi không gặp, từ khi em lấy chồng Anh dặm trường mê mải, đời chia như nhánh sông Phong thư tình ngây dại, và vai môi rất mềm Những hẹn hò quấn quít, trên lối xưa thiên đàng
Ngày nhà em pháo nổ, anh cuộn mình trong chăn Như con sâu làm tổ, trong trái vải cô đơn Ngày nhà em pháo nổ, tâm hồn anh nhuốm máu Ôi nhát chém hư vô, ôi nhát chém hư vô
Năm năm rồi đi biệt, đường xưa chưa lối về Trong đìu hiu gió cuốn, nằm chơ vơ gác chuông Năm năm rồi cách biệt, cỏ hoang sân giáo đường Chúa buồn trên thánh giá, mắt nhạt nhoà mưa qua...
Ngồi bâng khuâng nhớ biển, bên bãi đời quạnh hiu, Anh mang hồn thủy thủ, cùng năm tháng phiêu du Anh một đời rong ruổi, em tay bế tay bồng Chiều hắt hiu xóm đạo, hồi chuông giáo đường vang
Năm năm rồi không gập, từ khi em lấy chồng. Bao kỷ niệm chôn kín, dường như đã lãng quên Năm năm rồi trở lại , một màu tang ngút trời Thương người em năm cũ, thương góa phụ bên song...!
Nhưng Đời chia như nhánh sông vốn là chuyện "hợp-tan" thôi Gió. Bởi sông không chia nhánh thì làm sao đồng ruộng có phù sa, thì làm sao đổ về biển... Ta hy vọng những nhánh sông nhỏ đó, ngày nào lại gặp nhau đâu đó, để sông lại tràn đầy... Phải không Chị?
Thật ra, phụ nữ ít khi buồn vu vơ, mà bao giờ cũng có "địa chỉ buồn" chính xác nghen. Có điều nếu "thành khẩn khai báo" những "địa chỉ buồn" đó ra thì coi như : Bi kịch... Nên khi có ai đó hỏi, thì phụ nữ nói "buồn vu vơ ấy mà!" Và các "đàn ông khờ dại" tin sái cổ nhóc à!
Chẳng có chút nước mắt nào của em "ngày em lấy chồng" hết nhưng chắc có người cuộn mình trong chăn ....thế mới căng và giờ mới thấy "còn nợ" ... hỏi chị Y coi đúng ko Moon .
Tối qua chị đi ngủ sớm vì mệt ..sáng nay cái buồn nhẹ tênh bay lên trời rồi Rose ơi ! Thỉnh thoảng gặp một bài hát cũ ..nó chạm ta và ta buồn , nhiều khi có nguyên nhân nhưng một nguyên nhân ... cũ rích ! thế là thành vu vơ Rose hén
Gió làm chị nhớ, vào năm học năm thứ nhất, tụi chị nhóm SV nữ ở trọ chỗ Phú nhuận, chỗ gần đường rầy xe lửa. Nơi ấy cũng có mấy anh lính sĩ quan chỗ Bộ TTL ở trọ chung dãy phố, người tầng trên tầng dưới. Có một anh chàng cao gầy, cứ cầm đàn guitar ca bản này cho nghe. Thế là chị biết đàn bản này. Về đờn cho mẹ nghe, mẹ nói con gái sao hát bài này, chỉ cười nói vì thấy nhạc hay... đúng là tuổi thơ nhỉ.! Rồi tụi SV chị dời chỗ ở. Rồi loạn lạc. Lãng đãng cũng gần 40 năm trôi qua. Nên mỗi lần nghe bài này thì lại nhớ tới thủa thơ nhỏ ngày ấy.
uh , hôm qua nghe lại một bản nhạc ...bỗng dưng buồn bởi nó chạm mình nhẹ mà hiu hắt quá M ạ. Hy vọng gặp lại nhánh sông xưa cũng ...không thể rồi M ạ .
Bố mẹ mình ngày xưa thường ko muốn con mình đọc hoăc nghe những bài thơ,bài hát buồn vì sợ nó vận vào đời mình hen chị . Ngày xưa có biết bao bài hát thành kỷ niêm để bây giờ nhớ chị nhỉ
buồn làm chi cho đời thêm ủ rũ chán làm chi cho lý tưởng tiêu tan khóc làm chi cho lệ ứa mi tràn bình tĩnh lại lạc quan xây cuộc sống đây là mấy câu con cóc mà ngày còn đi học, tụi học sinh hay ghi vào sổ tay đấy ... hehehe
Gió đọc cuốn sách này khi 20 tuổi ... Giờ chỉ đọng lại mỗi cái tilte ...nhưng hiểu cuốn sách muốn nói gì ... Nhưng nghĩ lại cuộc sống mà thiếu nỗi buồn thì cuộc sống chắc "vô duyên" lắm ! :)
Không "vô duyên" lắm đâu, nó thật ra chỉ là ly cafe ban sáng, khói thuốc buổi trưa, hay chỉ chút "tô son trên đôi môi ....hồng" có cũng được, mà không cũng chẵng sao.
P.S hay bắ đầu nghe ...."nhạc đỏ" đi, đừng thèm nghe mấy ông TCS, PD NTM hoặc VTA....hay gì gì nữa đó mà Gió hay nghe xem có "máu" hơn không :))
Có một thời bị nghe nhiều rồi ...không buồn , không vui , không nhớ thương , không máu lửa ...một cảm giác hờ hững . Giờ mà nghe lại chắc bệnh rối loạn tiền đình nặng thêm quá ... Sợ !!!
Thì .....đó, đem cái "sợ" để trị cái "buồn", nghe đi để "trở lại dòng sông tuổi thơ" thời ...đó, để cảm thấy cuộc sống bây giờ hạnh phúc lắm, thoải mái lắm, ta sẽ hết dám "buồn" ngay mà !!
Không tin em chị Ró thử vô nghe Tình ca biển bạc đồng xanh của Trọng Tấn hát với cô gì đó, bảo đảm chị muốn đi ...cấy lúa ...làm nông dân, ngư dân tắp lự . há há .Đó là cảm giác của em đóa :))
CHUYỆN TÌNH BUỒN
Trả lờiXóaThơ : Phạm Văn Bình
Nhạc :Phạm Duy
Trần Thài Hòa
Năm năm rồi không gặp, từ khi em lấy chồng
Anh dặm trường mê mải, đời chia như nhánh sông
Phong thư tình ngây dại, và vai môi rất mềm
Những hẹn hò quấn quít, trên lối xưa thiên đàng
Ngày nhà em pháo nổ, anh cuộn mình trong chăn
Như con sâu làm tổ, trong trái vải cô đơn
Ngày nhà em pháo nổ, tâm hồn anh nhuốm máu
Ôi nhát chém hư vô, ôi nhát chém hư vô
Năm năm rồi đi biệt, đường xưa chưa lối về
Trong đìu hiu gió cuốn, nằm chơ vơ gác chuông
Năm năm rồi cách biệt, cỏ hoang sân giáo đường
Chúa buồn trên thánh giá, mắt nhạt nhoà mưa qua...
Ngồi bâng khuâng nhớ biển, bên bãi đời quạnh hiu,
Anh mang hồn thủy thủ, cùng năm tháng phiêu du
Anh một đời rong ruổi, em tay bế tay bồng
Chiều hắt hiu xóm đạo, hồi chuông giáo đường vang
Năm năm rồi không gập, từ khi em lấy chồng.
Bao kỷ niệm chôn kín, dường như đã lãng quên
Năm năm rồi trở lại , một màu tang ngút trời
Thương người em năm cũ, thương góa phụ bên song...!
Em thích nghe ca sĩ Duy Quang hát bài này.
Trả lờiXóaChị nghe DQ hát nhiều rồi ...hôm nay thích anh chàng trẻ tuổi đẹp trai này hát...
Trả lờiXóaEm cũng đang có chuyện buồn nèh Gió ơi.
Trả lờiXóaChị thì bình thường ...nhưng nghe 1 bài hát cũ bỗng buồn ngang hông ...:))
Trả lờiXóaBài này kô thấy gì, chắc ko giống tâm trạng Aqua ru`i
Trả lờiXóaem nhớ năm 2005 em về, đi karaoke với đám bạn học, có người hát bài này tặng em
Trả lờiXóa:)
Uh , nhiều khi giống chuyện người khác ...mình cũng buồn ...:)
Trả lờiXóaNăm 1978 chị cũng được tặng bài này bằng giọng hát với đàn guitar....vào đúng những ngày mùa đông
Trả lờiXóaHUg chị! Tối thật bình yên cho chị nè!
Trả lờiXóaCám ơn cưng ... nhỏ cũng thế nhé
Trả lờiXóachị lại dzụ em hén, nhạc PD và anh chàng đẹp chai em mê. hehehe
Trả lờiXóaNgủ chưa chị?
Đời là thế chị hén, nhánh sông thì chảy mãi và nước lúc đục lúc trong..
Chị cũng sắp ngủ rồi ...
Trả lờiXóachị thích cái giọng nhẹ nhàng của TTH . Một bài hát kỷ niệm đó Moon
Kỷ niệm ngày xưa iu dấu chị hả? Hay là tình xưa đã chết chị hả? hic... Buồn!
Trả lờiXóaMột kỷ niệm hơi buồn nhưng ko phải tại ai ... :)
Trả lờiXóaThui thì cho tất cả vào dĩ vãng chị hén. Nếu đã gọi "kỷ niệm" thì em dành phút mặc niệm cho nó và cất kỹ. hehehe...
Trả lờiXóaChị nghe rùi ngủ ngon nha.
Buồn chi vậy?
Trả lờiXóaNhững nhánh sông chia cắt rồi sẽ cũng gặp nhau ở biển mà :)
Cám ơn cưng...nhỏ cũng sẽ ngủ ngon nhé
Trả lờiXóaThì buồn vu vơ ấy mà ...:)
Trả lờiXóaMình cũng có một kỷ niệm với bài hát này, Gió à.
Trả lờiXóaChuyện gì làm chị Gió của em buồn thế chị?
Trả lờiXóachị thấy Moon qua nè, hết bùn chị nha! hehe
Trả lờiXóaBữa nào kể em nghe nha chị Yến ui.
Trả lờiXóaVậy là để em về hỏi thêm chị Gió nữa. hihi... Có hai câu chuyện tình đầy nước mắt ạ.
Welcome to the club "Tôi buồn không hiễu vì sao tôi buồn" .... ha ha ha
Trả lờiXóaBên này đang mùa đông lạnh lắm Gió àh, em hok đám nghe hết bài hát này vì sợ lòng mình lại....lênh đênh.
Trả lờiXóaHình như....phụ nữ hay buồn vu vơ hả Gió
Chị Ró hay chọn nhạc bùn nghe làm chi chả bùn .Học em nè , em bùn em đi ...lang thang,sang nhà các chị than vãn hồi hết bùn rùi về khò .hehehe
Trả lờiXóaHehe, càng buồn thì càng phải nghe bài này,vì buồn+buồn= vui...nghen nhóc...
Trả lờiXóaHay nói nôm na là ta "dĩ độc trị độc...địa" khà khà!
Nhưng Đời chia như nhánh sông vốn là chuyện "hợp-tan" thôi Gió. Bởi sông không chia nhánh thì làm sao đồng ruộng có phù sa, thì làm sao đổ về biển...
Trả lờiXóaTa hy vọng những nhánh sông nhỏ đó, ngày nào lại gặp nhau đâu đó, để sông lại tràn đầy... Phải không Chị?
Thật ra, phụ nữ ít khi buồn vu vơ, mà bao giờ cũng có "địa chỉ buồn" chính xác nghen. Có điều nếu "thành khẩn khai báo" những "địa chỉ buồn" đó ra thì coi như : Bi kịch...
Trả lờiXóaNên khi có ai đó hỏi, thì phụ nữ nói "buồn vu vơ ấy mà!"
Và các "đàn ông khờ dại" tin sái cổ nhóc à!
Suỵt.... Sao Mập khai ra bí mật của chị em zị hehheh
Trả lờiXóahớ hớ hớ thui vậy nghe lời Mập, em ngừng học giải lao nghe hết bài này. Lỡ nghe xong mà E hok muốn học nữa là E kiu réo Mập đó à nha
Trả lờiXóaHình như rất nhiều người nợ một ánh mắt nhìn theo ngày lấy chồng Yến nhỉ ? :)
Trả lờiXóaChị ý hả ...buồn linh tinh ..nên cưng mà hỏi hổng biết sao trả lời !
Trả lờiXóaThấy Moon thập thò tức cười quá
Trả lờiXóaChẳng có chút nước mắt nào của em "ngày em lấy chồng" hết nhưng chắc có người cuộn mình trong chăn ....thế mới căng và giờ mới thấy "còn nợ" ... hỏi chị Y coi đúng ko Moon .
Trả lờiXóa:) hiểu chứ ..hiểu rõ nguyên nhân mình buồn ...chỉ là lý ra nên quẳng nó đi thì bỗng dưng muốn buồn nên gọi là vu vơ vớ vẩn !
Trả lờiXóaTối qua chị đi ngủ sớm vì mệt ..sáng nay cái buồn nhẹ tênh bay lên trời rồi Rose ơi !
Trả lờiXóaThỉnh thoảng gặp một bài hát cũ ..nó chạm ta và ta buồn , nhiều khi có nguyên nhân nhưng một nguyên nhân ... cũ rích ! thế là thành vu vơ Rose hén
Chị thích tiết tấu những bài chầm chậm đủ buồn như thế này nè noname ...
Trả lờiXóaGió làm chị nhớ, vào năm học năm thứ nhất, tụi chị nhóm SV nữ ở trọ chỗ Phú nhuận, chỗ gần đường rầy xe lửa.
Trả lờiXóaNơi ấy cũng có mấy anh lính sĩ quan chỗ Bộ TTL ở trọ chung dãy phố, người tầng trên tầng dưới.
Có một anh chàng cao gầy, cứ cầm đàn guitar ca bản này cho nghe. Thế là chị biết đàn bản này.
Về đờn cho mẹ nghe, mẹ nói con gái sao hát bài này, chỉ cười nói vì thấy nhạc hay... đúng là tuổi thơ nhỉ.!
Rồi tụi SV chị dời chỗ ở. Rồi loạn lạc.
Lãng đãng cũng gần 40 năm trôi qua. Nên mỗi lần nghe bài này thì lại nhớ tới thủa thơ nhỏ ngày ấy.
uh , hôm qua nghe lại một bản nhạc ...bỗng dưng buồn bởi nó chạm mình nhẹ mà hiu hắt quá M ạ.
Trả lờiXóaHy vọng gặp lại nhánh sông xưa cũng ...không thể rồi M ạ .
hahaha đúng là những "địa chỉ buồn" M nhỉ ?
Trả lờiXóaĐàn ông họ chỉ vờ tin thôi ...ko tin thật đâu
Bố mẹ mình ngày xưa thường ko muốn con mình đọc hoăc nghe những bài thơ,bài hát buồn vì sợ nó vận vào đời mình hen chị .
Trả lờiXóaNgày xưa có biết bao bài hát thành kỷ niêm để bây giờ nhớ chị nhỉ
Lãng đãng nhớ, lãng đãng quên...
Trả lờiXóaEm yêu cái lãng đãng đó ...nó ko làm mình quá đau và ko làm mình quá vô tình ..chị nhỉ
Trả lờiXóabuồn làm chi cho đời thêm ủ rũ
Trả lờiXóachán làm chi cho lý tưởng tiêu tan
khóc làm chi cho lệ ứa mi tràn
bình tĩnh lại lạc quan xây cuộc sống
đây là mấy câu con cóc mà ngày còn đi học, tụi học sinh hay ghi vào sổ tay đấy ... hehehe
Buồn...ngủ quá đi à!
Trả lờiXóaChúc mừng sau giấc ngủ say, Gió đã "buông" được nổi buồn ..."5 năm ..."
Trả lờiXóaHồi còn đi học người ta nghĩ đơn giản nhỉ ? cứ như muốn không buồn là sẽ y như thế ấy ...
Trả lờiXóaBây giờ thì mấy em ấy hiểu nhiều hơn rồi phải không HM ?
Nỗi buồn cũ thường thì cứ thức dậy rồi lại ngủ tiếp để nỗi buồn mới lại xuất hiện ấy mà ...:))
Trả lờiXóaƠ hay nhĩ? , nghe Gió nói, tỗi liên tưởng đến "người sưu tầm ....nổi buồn"
Trả lờiXóaTuy hơi trể, nhưng Gió thử đọc lại "Quẳng gánh lo đi và vui sống" của Dale Carnegie xem có "buông" thêm tí nào không ? :DDDD
Gió đọc cuốn sách này khi 20 tuổi ...
Trả lờiXóaGiờ chỉ đọng lại mỗi cái tilte ...nhưng hiểu cuốn sách muốn nói gì ... Nhưng nghĩ lại cuộc sống mà thiếu nỗi buồn thì cuộc sống chắc "vô duyên" lắm ! :)
Không "vô duyên" lắm đâu, nó thật ra chỉ là ly cafe ban sáng, khói thuốc buổi trưa, hay chỉ chút "tô son trên đôi môi ....hồng" có cũng được, mà không cũng chẵng sao.
Trả lờiXóaP.S hay bắ đầu nghe ...."nhạc đỏ" đi, đừng thèm nghe mấy ông TCS, PD NTM hoặc VTA....hay gì gì nữa đó mà Gió hay nghe xem có "máu" hơn không :))
Có một thời bị nghe nhiều rồi ...không buồn , không vui , không nhớ thương , không máu lửa ...một cảm giác hờ hững .
Trả lờiXóaGiờ mà nghe lại chắc bệnh rối loạn tiền đình nặng thêm quá ... Sợ !!!
Thì .....đó, đem cái "sợ" để trị cái "buồn", nghe đi để "trở lại dòng sông tuổi thơ" thời ...đó, để cảm thấy cuộc sống bây giờ hạnh phúc lắm, thoải mái lắm, ta sẽ hết dám "buồn" ngay mà !!
Trả lờiXóaChị Ró thử nghe lại nhạc... đỏ đi nha , hơi bị kích động đới :)))
Trả lờiXóaĐừng xúi dại chị ...:))
Trả lờiXóaCó đến hơ 1 người "khuyên" Gió nghe nhạc đỏ thì đâu có .....dai ha ha ha
Trả lờiXóangười ta không dại ...Gió không dại ...nhạc đỏ ..dại !!! hà hà
Trả lờiXóaPhát ngôn linh tinh, không sợ giông như CGDL sao ha ha ha
Trả lờiXóathích nhất là vào mul nghe Chị và các bạn luận về những cảm xúc thế này , thấy cuộc sống phong phú lắm .
Trả lờiXóaKhông tin em chị Ró thử vô nghe Tình ca biển bạc đồng xanh của Trọng Tấn hát với cô gì đó, bảo đảm chị muốn đi ...cấy lúa ...làm nông dân, ngư dân tắp lự . há há .Đó là cảm giác của em đóa :))
Trả lờiXóaBuồn thì ghé chị nghe nhạc hén TN
Trả lờiXóaCảm giác của chị thì ...hãi quá
Trả lờiXóa