CHIỀU TRÊN PHÁ TAM GIANG Thơ Tô Thùy Yên Nhạc : Trần thiện Thanh Nhật Trường _ Thanh Lan
Chiều trên phá Tam Giang anh chợt nhớ em nhớ ôi niềm nhớ ôi niềm nhớ đến bất tận em ơi ! em ơi !
Giờ này thương xá sắp đóng cửa người lao công quét dọn hành lang giờ này thành phố chợt bùng lên để rồi tắt nghỉ sớm ôi Sàigòn Sàigòn giờ giới nghiêm ôi Sàigòn Saigòn mười một giờ vắng yên ôi em tôi Sàigòn không buổi tối
Giờ này có thể trời đang nắng em rời thư viện đi rong chơi hàng cây viền ngọc thạch len trôi nghĩ đến ngày thi tương lai thúc hối căn phòng nhỏ cao ốc vô danh rồi nghĩ tới anh rồi nghĩ tới anh nghĩ tới anh
Giờ này có thể trời đang mưa em đi dưới hàng cây sướt mướt nhìn bong bóng nước chạy trên hè như đóa hoa nở vội giờ này em vào quán nước quen nơi chúng ta thường hẹn rồi bập bềnh buông tâm trí trên từng đợt tiếng lao xao
Giờ này thành phố chợt bùng lên em giòng lệ bất giác chảy tuôn nghĩ đến một điều em không rõ nghĩ đến một điều em sợ không dám nghĩ đến một người đi giữa chiến tranh lại nghĩ tới anh lại nghĩ tới anh nghĩ tới anh
Chiều trên phá Tam Giang anh chợt nhớ em nhớ ôi niềm nhớ ôi niềm nhớ đến bất tận em ơi ! em ơi !
Nghĩ đến một điều em không rõ...là cái nghĩ sâu đằm nhất. Nghĩ về một người còn đi giữa chiến tranh... là nghĩ về những giây phút hòa bình dành cho nhau... Bây giờ Sài gòn không còn giới nghiêm, nhưng có một "giới nghiêm" khác, giới nghiêm giữa cái bất an, giữa cái vắng ngắt những rủi ro không ai chia sẻ... Gió post bài này giữa những ngàybận rộn quá thể này, là em biết đâu đó trên cao, Anh nhìn xuống và cười nói: Nghỉ ngơi chút đi em...
ai da ...Gió bị cái gì vậy ? chạy theo muốn chóng mặt...chưa hết chóng mặt thì lại "choáng váng" khi nghe lại bài này, không ở thời này làm sao hiểu, làm sao cảm hết được "một người đi giữa chiến tranh"
Em thich bai hat nay lém Gio ui. Va dac biet em mê hai ca si nay lém a! Cam on chi Gio. Gio nay chac chi dang dream ve noi xa lém nhe. Hehe. G9 va nice day nha chi.
Hiểu vì lớn lên ở Saigon thời còn giới nghiêm . vì sống trong không khí của những thông tin chiến tranh của cả những ngày Saigon đôi lúc chẳng yên bình, vì người thân và bạn bè cũng lao vào lửa khói chiến trường... nhưng không hiểu hết vì Gió không hề là "người đi giữa chiến tranh" ...vậy thôi .
Gió cũng nghe VK và Y L hát rồi ..nhưng vẫn không cảm xúc ...Có lẽ vì nuôi mãi cảm xúc cũ chăng ? :)
Saigon giờ không còn giới nghiêm ...Saigon có cuộc sống không ngừng nghỉ ...Không còn khoảng lặng nào nữa Đen ạ .. Thi thoảng lại nhớ một Saigon giới nghiêm vì thế .
Bài hát này cũng từng nằm trong một entry của em (tháng 2-09), em copy một vài đoạn để thay comment của em dành cho chị
Ôi Sàigòn Sàigòn giờ giới nghiêm Ôi Sàigòn Saigòn mười một giờ vắng yên Ôi em tôi Sàigòn không buổi tối
Tự nhiên ngồi nghĩ lan man đến một bài hát cũ . Một bài hát được liệt vào hàng nhạc Vàng nhưng thật ra nội dung chỉ là nỗi nhớ của những người yêu nhau và đang nghĩ đến nhau khi không dám nghĩ đến bất kỳ điều gì vì đó là thời chiến tranh. Cũng như mình đang loanh quoanh và đang lan man nghĩ đến những người đã , đang và sắp đi qua cuộc đời mình để ít nhất, mình cũng còn vài nỗi nhớ đọng lại. Nhớ, ôi là nhớ,ôi là nhớ đến bất tận ......Có một người bạn nào đó nói rằng Với quá khứ , bạn chỉ Nhớ mà không Tiếc Nhớ . Thật ra, chẳng có ai sống cùng quá khứ. Mỗi lúc ta sẽ " lớn" lên theo nhịp điệu thời gian và không gian. Ai cũng cần phải sống, phải thở và phải làm tất cả mọi điều bình thường để tồn tại . Đối với quá khứ ta chỉ trân trọng chứ không thể sống cùng với nó. Mà là vì trân trọng nên có những thứ sẽ mãi tồn tại trong lòng ta thật lâu bởi không có điều gì đẹp hơn để thay thế cho một hồi ức vốn đã từng quá đẹp. ...Giờ này thương xá sắp đóng cửa. Sau này Tax có lẽ sẽ đóng cửa , một biểu tượng của Sài Gòn xưa sẽ mất đi , như khu tứ giác Passage Eden hay Thương xá Crystal Palace . Mình không còn cảm thấy buồn nhưng nỗi nhớ của mình cũng sẽ bất tận , như một thứ tình yêu nào đó của mình, dù xa lắc nhưng vẫn đủ sức làm trái tim mình rướm máu.
Làm nhớ đến chương trình "Tiếng hát đôi mươi" của TT Thanh trên tivi đen trắng. Khoái nhất câu hát "Giờ này thương xá sắp đóng cửa./người lao công quét dọn hành lang..."
Cám ơn một đoạn entry hay quá và nhung nhớ quá của em nghen Thuần , Người ta bảo: người lâu quên là người may mắn ...ko hạnh phúc , hình như chị em mình là người như thế ...Thôi thì cũng cám ơn vì mình ... cứ nhớ T nhỉ ?
CHIỀU TRÊN PHÁ TAM GIANG
Trả lờiXóaThơ Tô Thùy Yên
Nhạc : Trần thiện Thanh
Nhật Trường _ Thanh Lan
Chiều trên phá Tam Giang
anh chợt nhớ em
nhớ ôi niềm nhớ ôi niềm nhớ
đến bất tận em ơi ! em ơi !
Giờ này thương xá sắp đóng cửa
người lao công quét dọn hành lang
giờ này thành phố chợt bùng lên
để rồi tắt nghỉ sớm
ôi Sàigòn Sàigòn giờ giới nghiêm
ôi Sàigòn Saigòn mười một giờ vắng yên
ôi em tôi Sàigòn không buổi tối
Giờ này có thể trời đang nắng
em rời thư viện đi rong chơi
hàng cây viền ngọc thạch len trôi
nghĩ đến ngày thi tương lai thúc hối
căn phòng nhỏ cao ốc vô danh
rồi nghĩ tới anh
rồi nghĩ tới anh
nghĩ tới anh
Giờ này có thể trời đang mưa
em đi dưới hàng cây sướt mướt
nhìn bong bóng nước chạy trên hè
như đóa hoa nở vội
giờ này em vào quán nước quen
nơi chúng ta thường hẹn
rồi bập bềnh buông tâm trí
trên từng đợt tiếng lao xao
Giờ này thành phố chợt bùng lên
em giòng lệ bất giác chảy tuôn
nghĩ đến một điều em không rõ
nghĩ đến một điều em sợ không dám nghĩ
đến một người đi giữa chiến tranh
lại nghĩ tới anh
lại nghĩ tới anh
nghĩ tới anh
Chiều trên phá Tam Giang
anh chợt nhớ em
nhớ ôi niềm nhớ ôi niềm nhớ
đến bất tận em ơi ! em ơi !
Nghĩ đến một điều em không rõ...là cái nghĩ sâu đằm nhất. Nghĩ về một người còn đi giữa chiến tranh... là nghĩ về những giây phút hòa bình dành cho nhau...
Trả lờiXóaBây giờ Sài gòn không còn giới nghiêm, nhưng có một "giới nghiêm" khác, giới nghiêm giữa cái bất an, giữa cái vắng ngắt những rủi ro không ai chia sẻ...
Gió post bài này giữa những ngàybận rộn quá thể này, là em biết đâu đó trên cao, Anh nhìn xuống và cười nói: Nghỉ ngơi chút đi em...
Chị đang nghĩ một bài "báo công" đấy M ... Nhưng nghĩ sâu rồi sẽ viết ...Trên cao , dưới thấp gì miễn anh ấy đọc được là được rồi .. :)
Trả lờiXóaVí dụ 42 cái hố lạ ...ví dụ những buổi trưa kẹt xe rồng rắn để mà thấy "nắng Saigon anh đi mà chợt mát" phải ko ?
Trả lờiXóaThanh Lan hat thi tuyet
Trả lờiXóaai da ...Gió bị cái gì vậy ? chạy theo muốn chóng mặt...chưa hết chóng mặt thì lại "choáng váng" khi nghe lại bài này, không ở thời này làm sao hiểu, làm sao cảm hết được "một người đi giữa chiến tranh"
Trả lờiXóaCám ơn vietspirit ghé nhà nghe nhạc nhá
Trả lờiXóaSẽ có nhiều người còn hiểu và cảm được ... cho dù không đi giữa chiến tranh ... Âm nhạc luôn có cách mà ..
Trả lờiXóaGió thì không biết nhưng ..hiểu ! :)
hì hì hì quên mất chữ "hết" Gió ơi
Trả lờiXóa"hiểu" thôi ..."hết" ko nổi
Trả lờiXóaỜ tui nghĩ G phải "hiểu hết" chứ, vì có lẽ G sông ở Saigon "thời" này mà...
Trả lờiXóaNT&TL hát thì đúng rồi, sau này G có nghe VK&YL hát bài này chưa?
Bài hát hay .
Trả lờiXóaEm thich bai hat nay lém Gio ui. Va dac biet em mê hai ca si nay lém a! Cam on chi Gio. Gio nay chac chi dang dream ve noi xa lém nhe. Hehe. G9 va nice day nha chi.
Trả lờiXóaTuyệt! Lại nhớ lại SG với những giờ giới nghiêm...đường phố về đêm vắng tanh. SG giờ này kiếm được khoảng khắc đó chắc thật là hiếm hoi.
Trả lờiXóaỜ, thử "tình hình CuBa" căng thẻng thim chút coai, lại giới nghiêm ào ào, hic!
Trả lờiXóaTình hình cu Ba mà keng thẻng thì cu...Con đi phá giờ giới nghiêm...ẹc ẹc!
Trả lờiXóaỦa, chớ hem phải Ku Kon hử? Qua note "Té ghế" kia của cô Gió coi wynh mới phụ em phá nhà kìa :))
Trả lờiXóahôm qua nghe rap thấy rợn người, hôm nay nghe bài này thấy phê, hihi!
Trả lờiXóaNghe bài hát bổng dưng mắt nghe cay cay ! ........... rồi giọt nóng tràn mắt lăn nhẹ trên má ........
Trả lờiXóaHay quá chị à, nghe mà muốn ôm Gió quá à ơi!
Trả lờiXóaEm cũng mê bài này lắm nè, giờ vẫn còn thuộc và vẫn hay nghêu ngao....
Trả lờiXóaHiểu vì lớn lên ở Saigon thời còn giới nghiêm . vì sống trong không khí của những thông tin chiến tranh của cả những ngày Saigon đôi lúc chẳng yên bình, vì người thân và bạn bè cũng lao vào lửa khói chiến trường... nhưng không hiểu hết vì Gió không hề là "người đi giữa chiến tranh" ...vậy thôi .
Trả lờiXóaGió cũng nghe VK và Y L hát rồi ..nhưng vẫn không cảm xúc ...Có lẽ vì nuôi mãi cảm xúc cũ chăng ? :)
Một bài hát Gió thường hát nhỏ cho mình mình nghe những ngày một mình đi học giữa Saigon đấy Bống ...
Trả lờiXóaBài này thì phài chọn TL và NT hát mới đúng cảm xúc ... Moon héng
Trả lờiXóaSaigon giờ không còn giới nghiêm ...Saigon có cuộc sống không ngừng nghỉ ...Không còn khoảng lặng nào nữa Đen ạ .. Thi thoảng lại nhớ một Saigon giới nghiêm vì thế .
Trả lờiXóathích hai cái pic đẹp ...Cảm ơn Đen
Cũng không mong một Saigon căng thẳng thế nghen Già
Trả lờiXóaĐồ Quỷ nghen Đen Thui
Trả lờiXóaTui thấy Già và Đen phá nhà tui bên notes kia rồi ...nhưng phá đi ..tui cũng muốn phá nó quá !!! :)))
Trả lờiXóaMột bài hát hay phải ko LLT ... Chị thích nó suốt thời thiếu nữ đến bi giờ
Trả lờiXóaLại một người xưa cũ ..nghe rồi ngậm ngùi . cám ơn anh TĐ ghé nhà nghe nhạc
Trả lờiXóaNhỏ biết bài này phải không ...Giỏi ! :))
Trả lờiXóaUi chao chị cũng thế ...thỉnh thoảng vẫn nghêu ngao ...
Trả lờiXóaBài hát này cũng từng nằm trong một entry của em (tháng 2-09), em copy một vài đoạn để thay comment của em dành cho chị
Trả lờiXóaÔi Sàigòn Sàigòn giờ giới nghiêm
Ôi Sàigòn Saigòn mười một giờ vắng yên
Ôi em tôi Sàigòn không buổi tối
Tự nhiên ngồi nghĩ lan man đến một bài hát cũ . Một bài hát được liệt vào hàng nhạc Vàng nhưng thật ra nội dung chỉ là nỗi nhớ của những người yêu nhau và đang nghĩ đến nhau khi không dám nghĩ đến bất kỳ điều gì vì đó là thời chiến tranh.
Cũng như mình đang loanh quoanh và đang lan man nghĩ đến những người đã , đang và sắp đi qua cuộc đời mình để ít nhất, mình cũng còn vài nỗi nhớ đọng lại.
Nhớ, ôi là nhớ,ôi là nhớ đến bất tận
......Có một người bạn nào đó nói rằng Với quá khứ , bạn chỉ Nhớ mà không Tiếc Nhớ .
Thật ra, chẳng có ai sống cùng quá khứ. Mỗi lúc ta sẽ " lớn" lên theo nhịp điệu thời gian và không gian. Ai cũng cần phải sống, phải thở và phải làm tất cả mọi điều bình thường để tồn tại . Đối với quá khứ ta chỉ trân trọng chứ không thể sống cùng với nó.
Mà là vì trân trọng nên có những thứ sẽ mãi tồn tại trong lòng ta thật lâu bởi không có điều gì đẹp hơn để thay thế cho một hồi ức vốn đã từng quá đẹp.
...Giờ này thương xá sắp đóng cửa.
Sau này Tax có lẽ sẽ đóng cửa , một biểu tượng của Sài Gòn xưa sẽ mất đi , như khu tứ giác Passage Eden hay Thương xá Crystal Palace .
Mình không còn cảm thấy buồn nhưng nỗi nhớ của mình cũng sẽ bất tận , như một thứ tình yêu nào đó của mình, dù xa lắc nhưng vẫn đủ sức làm trái tim mình rướm máu.
Hay quá Bống ơi.
Trả lờiXóaLàm nhớ đến chương trình "Tiếng hát đôi mươi" của TT Thanh trên tivi đen trắng.
Trả lờiXóaKhoái nhất câu hát "Giờ này thương xá sắp đóng cửa./người lao công quét dọn hành lang..."
Cám ơn một đoạn entry hay quá và nhung nhớ quá của em nghen Thuần ,
Trả lờiXóaNgười ta bảo: người lâu quên là người may mắn ...ko hạnh phúc , hình như chị em mình là người như thế ...Thôi thì cũng cám ơn vì mình ... cứ nhớ T nhỉ ?
Giời ơi Gió mà gọi Bống hử em cưng !!!
Trả lờiXóaThương xá giờ không còn nữa ... cả Saigon giới nghiêm cũng không . Saigon giờ luôn sôi động anh langtu ơi !
Trả lờiXóathích về SG offline chị ơi !
Trả lờiXóaNhất định sẽ có một ngày mayhong héng ... lúc ấy chắc mây lớn rồi ...
Trả lờiXóaMột bài hát hay chị Gió ha
Trả lờiXóaRất hay là đằng khác ...Nó hút hồn nhiều thế hệ thanh niên đấy H ...
Trả lờiXóaHihi, dòng nhạc Trần Thiện Thanh rất tuyệt
Trả lờiXóaAsia đã dành 2 số để tôn vinh Nhật Trường Trần Thiện Thanh...