Theo em xuống phố trưa nay đang còn chất ngất cơn say Theo em bước xuống cơn đau, bên ngoài nắng đã lên mau Cho nhau hết những mê say, cho nhau hết cả chua cay Cho nhau chất hết thơ ngây, trên cánh môi say Trên những đôi tay, trên ngón chân bước về tình buồn
Yêu nhau giữa đám rong rêu, theo dòng nước cuốn lêu bêu Đi qua những phố thênh thang, đi qua với trái tim khan Ði qua phố bước lang thang, đi qua với trái tim khan
Theo em xuống phố trưa mai đang còn nhức mỏi đôi vai Theo em bước xuống cơn đau, bên ngoài nắng đã lên mau Cho nhau hết những mê say, cho nhau hết cả chua cay Cho nhau chất hết thơ ngây, trên cánh môi say Trên những đôi tay, trên ngón chân bước về tình buồn
Qua đi, qua đi dứt cơn mê Tình buồn chồng chất lê thê Qua đi, qua đi dứt cơn say Tình này tình rồi thay
Ta sống trong vũng lầy Một ngày vùi dần, còn vùi sâu, còn vùi sâu Trong ngao ngán không dứt hết cơn cơn ê chề Ta sống trong vũng lầy Một ngày vùi dần, còn vùi sâu, còn vùi sâu Trong ngao ngán không dứt hết một, một lần đau
Chời ... chị hổng nói buông tình yêu nghen ... Hay là buông trước rồi .? Thôi 1 mình cũng được ..chị cũng 1 mình đây ...Đi hẵng . tối tính tiếp chuyện theo ai !!!:))
TY nó tự đến ...nó tự đi ..nó tự nhớ ..nó tự quên cưng à...Và chắc chắn nó sẽ không thể đày đọa ta hoài nếu ta đừng nhân nhượng nó ... Xuống phố hát vang đi . Thật ra đôi tay nhân gian luôn luôn độ lượng mờ
"đi qua những phố thênh thang, đi qua với trái tim cạn..." Điều này sẽ làm phố xa hơn, người cũng lạ hơn Gió à... những ngày này em có một chỗ hay lắm...
Chị đang thèm lắm sau những ngày này được ngồi đâu đó nhìn phơ phất ngọn đồi có nhiều cỏ xanh nghen M. Chiều nay , sáng mai , sáng mốt chị đều có thư mời dự cái ngày "giỗ quảy" của nghề mình ... Sao chẳng phấn chấn ...trường thì chị đi phường quận mời thì ...chị kiếu thôi M à !!!
Có thể tưởng tượng mà ... Áo cà sa thì chưa đạt cảnh giới ...mà áo giấy thì chưa đến phiên, cứ quần bò áo kiểu nhẹ nhàng xuống phố thôi ...người hay ma gì cũng ..thích là được :))
Trời lành lạnh ui ui, một cây guitar, một giọng khàn khàn chỉ hát được tone thấp, những bài hát một thời của chúng ta... Chu cha, em muốn quăng bỏ hết làm một cú quá...hehe!
Em cũng mới xuống phố về nè chị, lạnh tê tái ạ. Từ đây tới cuối tháng chị tung tăng xuống phố hoài chị hả? heheh Em mới nghe bài này lần thứ hai chị ui. hay!
Sao dzị bạn? Phương không còn để "Theo em xuống phố trưa nay" thì đâu đã sao?, vì "Vũng lầy Của chúng ta", vẫn còn đó, " Lời gọi chân mây" vẫn cồn đó, "Dạ khúc cho tình nhân" vẫn còn đó, và hằng nhiều chục bài khác.vẫn còn đó .. "Hảy ngồi xuông đây" để lắng nghe "Tình khúc cho em"; dù sao cũng ... "Còn nắng trên đồi" mà !
Nói thế thôi ...Mơ ấy mà . Công việc đăng đăng nhỏ ơi . Chị mới ở phố đông về ... từ Thủ Đức lên Phú Nhuận qua Tân Bình ..về Gò Vấp rồi trở lại Phú Nhuận về Thủ Đức ... Một mình lầm lũi phóng xe ... Rêm mình rêm mẩy luôn á !
Đà Lạt mù sương thật nhiều nổi nhớ...con dốc Duy Tân thật cao thật dài mà những chiếc xe Honda,Suzuki,Yamaha thuở trước chỉ có 49cc không leo lên dốc nổi,những em gái Bùi thị Xuân,Văn Hiến phải đứa dắc,đứa đẩy...căn nhà cổ(đóng mở cửa phải bê từng tấm ván lắp vào) mình ở giữa con dốc tha hồ ngắm những đôi má hây hây hồng sẳn có của Gái ĐL lại càng hồng hơn,xinh hơn vì phải tập thể dục bất đắc dỉ để...XUỐNG PHỐ
Bây giờ Đà Lạt bớt lạnh nên má con gái ĐL hình như cũng bớt hồng ....Ai đã biết một ĐL mộng mơ ngày xưa có lẽ sẽ thất vọng với một ĐL có những bàn tay nặn bột bây giờ ... Về ĐL mình thích trèo lên một ngọn đồi ngồi nhìn xuống thành phố ĐL với ly cafe thơm..buổi sáng hay đêm mù sương ...
'Cho nhau hết những mê say, cho nhau hết cả chua cay Cho nhau chất hết thơ ngây, trên cánh môi say Trên những đôi tay, trên ngón chân bước về tình buồn"
Em thích nhất đoạn này ,nhất là câu cuối tình buồn tình buồn cả lời ca và giai điệu làm em "ngất ngây trên cành quất" :P
Nhạc quấn quýt , lời lẽ tượng hình của LUP, bài nào cũng thế, tả chân.... Thời của hiện sinh, của sống vội đã khêu gợi một cách trần truồng và dâm đảng, tuy nhiên cũng đã tài tình qua mặt "Bộ kiểm duyệt" dễ dàng ......
Trời hôm nay đãi người Nghề một ngày thật mát, cái mát êm êm mang âm hưởng từ cơn mưa to chiều tối qua, làm nó gần lại với cái Mùa Thu ám ảnh trong người dân thành phố nhiệt đới tứ mùa là nắng. Và chính cái Mùa ám ảnh đó cùng với tiếng hát của Lê Uyên- Phương đã dắt đưa những-người-của-mùa-cũ nhớ về thành phố cao nguyên mê đắm một thời... trên bạt ngàn mênh mông của những chiều rất nhạt nắng ở Đồi Cù, nhìn xuống thành phố bãng lãng sương giăng sớm dưới kia, nhìn quanh gương mặt bạn bè chập chúng hư ảo, nhìn xuống bàn tay ta đang nằm gọn trong tay ai, hiểu thấu luôn, ta vui mừng được sống, được cảm nhận cuộc sống và đi cùng nó một đọan đường... Trên những triền phố quanh quanh lên xuống, những mái nhà ngói nâu phủ rêu chìm ẩn trong làn mưa, bên cốc cà phê nâu nóng bốc khói sóng sánh, ta nhận ra tiếng vó ngựa lóc cóc về lại Nam Hoa sau một ngày lao động mệt nhọc, nghe giống như tiếng nhạc gõ của bài hát Trở về mái nhà xưa...Ta ngồi đó, mỉm cười nhìn Bạn Bè đỏ hồng má. Những đôi má thị dân đồng bằng lần đầu chạm vào cái lạnh cao nguyên, trông ngon như một miếng táo, mà phải kềm lòng lắm mới không đặt vào đấy một cái hôn...26 năm... cao nguyên giờ thấp dần xuống như một thành phố nhốn nháo những va đập của tiếc nuối hôm qua và cái nôn nóng muốn bươn bả về ngày mai. Cái lạnh không còn nồng nàn và cái nắng, cái gió dường như xa lạ hơn. Cả một chút sương thành phố mơ màng ngày ấy, cũng phải chờ đêm xuống rất sâu ta mới gặp lại một lần... 26 năm... cao nguyên giờ trơ vơ những đáy hồ cạn nước, những vó ngựa chồn chân vì chỉ quanh quẩn đón khách nhàn du muốn tìm nghe nhạc ngựa thuở nào bên những vòng hồ đơn điệu... Đường lên dốc Nam Hoa giờ không còn mê đắm nổi ai, bởi những chuyến xe thổ mộ không còn... Ta ngồi kể lại nơi này một vài dấu tích, để biết, may mà trong thơ, trong nhạc, người-đàn-bà-đi-nhặt-ngọc của đời Hạ Dung còn vẽ nổi một hình ảnh của hôm nào... Cảm ơn Chị, cảm ơn entry cho thơ của Chị lần nữa...Rất cảm ơn!
Chị cũng nhớ chị quen và biết MM từ một nỗi nhớ cho ĐL bắt gặp ở nhà MM _ Với chị ĐL cứ như một người tình chưa xa đã nhớ và dù có cách xa bao năm cũng chưa bao giờ hóa lạ ... Cứ xe lăn vào đèo Preen là lòng đã nôn nao ..
VŨNG LẦY CỦA CHÚNG TA
Trả lờiXóaLê Uyên Phương
Theo em xuống phố trưa nay
đang còn chất ngất cơn say
Theo em bước xuống cơn đau,
bên ngoài nắng đã lên mau
Cho nhau hết những mê say,
cho nhau hết cả chua cay
Cho nhau chất hết thơ ngây,
trên cánh môi say
Trên những đôi tay,
trên ngón chân bước về tình buồn
Yêu nhau giữa đám rong rêu,
theo dòng nước cuốn lêu bêu
Đi qua những phố thênh thang,
đi qua với trái tim khan
Ði qua phố bước lang thang,
đi qua với trái tim khan
Theo em xuống phố trưa mai
đang còn nhức mỏi đôi vai
Theo em bước xuống cơn đau,
bên ngoài nắng đã lên mau
Cho nhau hết những mê say,
cho nhau hết cả chua cay
Cho nhau chất hết thơ ngây,
trên cánh môi say
Trên những đôi tay,
trên ngón chân bước về tình buồn
Qua đi, qua đi dứt cơn mê
Tình buồn chồng chất lê thê
Qua đi, qua đi dứt cơn say
Tình này tình rồi thay
Ta sống trong vũng lầy
Một ngày vùi dần,
còn vùi sâu, còn vùi sâu
Trong ngao ngán
không dứt hết cơn cơn ê chề
Ta sống trong vũng lầy
Một ngày vùi dần,
còn vùi sâu, còn vùi sâu
Trong ngao ngán
không dứt hết một, một lần đau
em me^ bai` nay` , thi thoang? va^n~ hay nghe ...
Trả lờiXóaCai' pic xinh qua' chi. !
Em đang ở công ty nên không nghe nhạc được, nhưng lời của bài nhạc rất hay ạh.
Trả lờiXóaMột bài hát xuống phố cùng tình yêu của bao thế hệ đấy KL
Trả lờiXóaChiều về nghe thử nghen Nhóc ...nghe đi mà thích xuống phố tình yêu
Trả lờiXóaEm đang lên núi ..ko xuống phố đâu nhe, đừng có dụ em nha Gió ơi :D
Trả lờiXóaLên núi tu à nhóc ...Ừ tu đi cưng cho thiên hạ thái bình :)) Chị cũng xuống phố tu đây ... Sân si quá rùi !!!
Trả lờiXóaEm buông rồi...và đang xuống phố chị ạ!
Trả lờiXóaXuống phố một mình hay với tình yêu nhỏ ?
Trả lờiXóalam` on dde^? cho cac' o^ng su* tren nui' tu hanh` yen o^n? em a` ! ^ . ^
Trả lờiXóaDu len nui' tu hu' , Gio' xuong' pho^' tu ..bia ! ;))
Trả lờiXóadạ 1 mình...vì tình yêu em đã buông rồi...Nhưng, em vẫn "yêu quá đời này..."...hihi
Trả lờiXóahahaha ...chị xuống phố xem thử cái thứ hấp dẫn dưới phố có làm lay động lòng mình không đây ...tu núi dễ ..tu phố mới ..khó nha !
Trả lờiXóaChời ... chị hổng nói buông tình yêu nghen ... Hay là buông trước rồi .? Thôi 1 mình cũng được ..chị cũng 1 mình đây ...Đi hẵng . tối tính tiếp chuyện theo ai !!!:))
Trả lờiXóahihi...buông 1 thời gian rồi...tự kỉ chán chê rồi...giờ xuống phố và hát vang thôi!
Trả lờiXóaYuê đời chị há!
Bống đang ngồi trên lầu chứ hem xuống phố . Nghe hấp dẫn quá
Trả lờiXóaTôi rất thích bài nầy , nhưng chỉ thích Lê Uyên và Phương hát thôi...
Trả lờiXóaCho em xuống phố chiều nay cùng chị nha
Trả lờiXóaThành phố có hàng cây sóng đôi
cho nên đi phố phải hai người
hihi... không cho em cũng theo Gió!
Xuống thì xuống:) Ha Ha Ha.
Trả lờiXóaLại ngồi trên lầu dòm lén tụi nhỏ rồi ...phải ko ?
Trả lờiXóaDạ bài này không ai hát qua LUP hết ...gió chọn LUP là thế !!!
Trả lờiXóaTY nó tự đến ...nó tự đi ..nó tự nhớ ..nó tự quên cưng à...Và chắc chắn nó sẽ không thể đày đọa ta hoài nếu ta đừng nhân nhượng nó ... Xuống phố hát vang đi . Thật ra đôi tay nhân gian luôn luôn độ lượng mờ
Trả lờiXóaCho nên phố cũng chừng như hát
Trả lờiXóakhi trước sau mình đôi với đôi ...
Phải không OM .. ? Chị chuyên môn đi phố 1 mình ..cũng vui tình tang luôn á !
Dạ sợ gì heng anh minht ?
Trả lờiXóaTheo em xuống phố ăn chơi'
Trả lờiXóaÔi thôi rổng hai cái túi rầu! Ặc ặc.
"đi qua những phố thênh thang, đi qua với trái tim cạn..."
Trả lờiXóaĐiều này sẽ làm phố xa hơn, người cũng lạ hơn Gió à... những ngày này em có một chỗ hay lắm...
Bài này hay. Nghe lại vẫn thích.
Trả lờiXóaXuống phố lang thang đi chị ơi!
Trả lờiXóaGió hay thật đó, lại "rủ người dưới mộ" xuống phố trưa nay ha ha ha
Trả lờiXóaP/S theo "người cỏi trên", buổi trưa là giờ cũng ..."linh" lắm đó
Hèn chị chạy lẹ thế ... Mất dấu luôn !
Trả lờiXóaChị đang thèm lắm sau những ngày này được ngồi đâu đó nhìn phơ phất ngọn đồi có nhiều cỏ xanh nghen M. Chiều nay , sáng mai , sáng mốt chị đều có thư mời dự cái ngày "giỗ quảy" của nghề mình ... Sao chẳng phấn chấn ...trường thì chị đi phường quận mời thì ...chị kiếu thôi M à !!!
Trả lờiXóaVâng ...một bài tình yêu loăng quăng xuống phố mà làm nao lòng bao thế hệ ...Già cỡ mình vẫn muốn xuống phố
Trả lờiXóaThì đi rồi đấy ... thấy phố lắm xe ...nghìn nghịt khói mù ...trái tim khan khô khốc bèn về dạo blog bliec thôi nhỏ ơi
Trả lờiXóahahaha ừ nhỉ ...giờ mới biết mình đi với người dưới mộ xuống phố trưa nay ..nghĩ lại thấy ớn !!!
Trả lờiXóaThế Gió mặc áo gì ?
Trả lờiXóaChứ nguoimoi nghĩ Gió mặc áo giấy à ...? Hừ !!!
Trả lờiXóaha ha ha cũng thông minh gớm, tui tưởng bạn mặc áo cà sa chứ
Trả lờiXóaTé ra vẫn mặc "quầ bò" mang bôt da ha ha ha
Trả lờiXóaTé ra vẫn mặc "quần bò" mang bôt da ha ha ha
Trả lờiXóaCó thể tưởng tượng mà ... Áo cà sa thì chưa đạt cảnh giới ...mà áo giấy thì chưa đến phiên, cứ quần bò áo kiểu nhẹ nhàng xuống phố thôi ...người hay ma gì cũng ..thích là được :))
Trả lờiXóaTrời lành lạnh ui ui, một cây guitar, một giọng khàn khàn chỉ hát được tone thấp, những bài hát một thời của chúng ta...
Trả lờiXóaChu cha, em muốn quăng bỏ hết làm một cú quá...hehe!
Ừa làm một cú lên Đà Lạt ngồi hát tình ca ...mùa này có dã quỳ rồi M nhỉ ...?
Trả lờiXóaHay vào cafee "Tùng" để nhớ lại một thời đi hoang?
Trả lờiXóaCafe Tùng của bây giờ nó thành ..."lộn tùng phèo" rồi ...Hết mơ !
Trả lờiXóaKhông thanh lịch
không nghệ sĩ
không hồi tưởng
Nó bát nháo ..tất cả chỉ còn là dĩ vãng thậm chí chẳng thấy dư hương :(
Ít ra cũng còn "con dốc" kha kha kha
Trả lờiXóaMà hồi đó "đi hoang" không có tiền để ăn cơm "Lữ quán Thanh Niên" nữa ....ở đó mà đòi chi thanh lịch
Trả lờiXóaMay hết sức ... Gió cũng yêu con dốc ...
Trả lờiXóaNgười thanh lịch ăn bánh mì uống nước phông-ten cũng..thanh lịch ..:))
Trả lờiXóaha ha ha nghĩ lại hồi đó cũng có lúc ăn khoai lang xong ..."chổng mông" uống nước phong tên, bây giờ lại có người cho là ...thanh lịch kìa trời
Trả lờiXóaEm cũng mới xuống phố về nè chị, lạnh tê tái ạ.
Trả lờiXóaTừ đây tới cuối tháng chị tung tăng xuống phố hoài chị hả? heheh
Em mới nghe bài này lần thứ hai chị ui. hay!
Cuộc sống như hơi thở nhỉ, ừ một tiếng là đi???
Trả lờiXóaCặp song ca Lê Uyên Phương đã không còn nửa vì một người kô còn theo em xuống phố mà đã đi vào vùng miên viễn
Trả lờiXóaSao dzị bạn? Phương không còn để "Theo em xuống phố trưa nay" thì đâu đã sao?, vì "Vũng lầy Của chúng ta", vẫn còn đó, " Lời gọi chân mây" vẫn cồn đó, "Dạ khúc cho tình nhân" vẫn còn đó, và hằng nhiều chục bài khác.vẫn còn đó ..
Trả lờiXóa"Hảy ngồi xuông đây" để lắng nghe "Tình khúc cho em"; dù sao cũng ...
"Còn nắng trên đồi" mà !
Thanh lịch không cứ vì ăn cái gì uống cái gì? mà thanh lich ở chỗ ta ăn thế nào uống thế nào ?..là cách ta nhìn ngắm đời khi .. bụng đói meo :))
Trả lờiXóaLUP còn một lô bài ...nghe đi đi để rồi khỏi đứng lên đó Moon ...Hôm nào chị sẽ post một số bài nữa
Trả lờiXóaGiá mà có thể đi được ...
Trả lờiXóaChỉ là một nửa vắng mặt ...nhưng còn một nửa và nhiều nửa nữa vẫn xuống phố thahuong ơi...
Trả lờiXóaChà ...nguoimoi nhắc lại nhiều bài làm thèm bỏ buổi sáng nghe LUP quá ...nhưng ..!!!
Trả lờiXóaBây giờ ...thì Gió xuống phố ...cầu trời hôm nay Saigon nhạt nắng !!!
Trả lờiXóaGió đi xuống phố, lành thôi nhé
Trả lờiXóaBao nhiêu người mang váy buổi hôm nay!
Váy thì mặc váy ...gió mặc gió
Trả lờiXóaPhố vẫn thênh thang ...phố nắng vàng .
bye !!!
Đi đi chị...
Trả lờiXóaNói thế thôi ...Mơ ấy mà . Công việc đăng đăng nhỏ ơi . Chị mới ở phố đông về ... từ Thủ Đức lên Phú Nhuận qua Tân Bình ..về Gò Vấp rồi trở lại Phú Nhuận về Thủ Đức ... Một mình lầm lũi phóng xe ... Rêm mình rêm mẩy luôn á !
Trả lờiXóahic...1 buổi sáng mà đi như thế...mệt chết luôn á...
Trả lờiXóanghỉ ngơi đi chị!
Đà Lạt mù sương thật nhiều nổi nhớ...con dốc Duy Tân thật cao thật dài mà những chiếc xe Honda,Suzuki,Yamaha thuở trước chỉ có 49cc không leo lên dốc nổi,những em gái Bùi thị Xuân,Văn Hiến phải đứa dắc,đứa đẩy...căn nhà cổ(đóng mở cửa phải bê từng tấm ván lắp vào) mình ở giữa con dốc tha hồ ngắm những đôi má hây hây hồng sẳn có của Gái ĐL lại càng hồng hơn,xinh hơn vì phải tập thể dục bất đắc dỉ để...XUỐNG PHỐ
Trả lờiXóaMệt thật tieuthuy ơi ... người cứ chơi vơi :)
Trả lờiXóaBây giờ Đà Lạt bớt lạnh nên má con gái ĐL hình như cũng bớt hồng ....Ai đã biết một ĐL mộng mơ ngày xưa có lẽ sẽ thất vọng với một ĐL có những bàn tay nặn bột bây giờ ... Về ĐL mình thích trèo lên một ngọn đồi ngồi nhìn xuống thành phố ĐL với ly cafe thơm..buổi sáng hay đêm mù sương ...
Trả lờiXóaVẫn thích ĐL với những con dốc hoa vàng
'Cho nhau hết những mê say,
Trả lờiXóacho nhau hết cả chua cay
Cho nhau chất hết thơ ngây,
trên cánh môi say
Trên những đôi tay,
trên ngón chân bước về tình buồn"
Em thích nhất đoạn này ,nhất là câu cuối tình buồn tình buồn cả lời ca và giai điệu làm em "ngất ngây trên cành quất" :P
Nhạc quấn quýt , lời lẽ tượng hình của LUP, bài nào cũng thế, tả chân....
Trả lờiXóaThời của hiện sinh, của sống vội đã khêu gợi một cách trần truồng và dâm đảng, tuy nhiên cũng đã tài tình qua mặt "Bộ kiểm duyệt" dễ dàng ......
Dzị là sắp hẹn mí ai ở Đà Lạt roài! Chúc mừng!
Trả lờiXóaTình ca LUP lúc nào cũng làm người ta say thế
Trả lờiXóaVấn đề là nó đáng sống ... và nó không cần Bộ Kiểm duyệt xác nhận điều ấy mà :)
Trả lờiXóaToàn đoán mò không hà ...
Trả lờiXóaTrời,
Trả lờiXóaLâu lắm mới lại nghe bài hát của cái hồi khi người ta còn trẻ!
Cảm ơn Gió cưng.
Thích quá phải không chị ? ...khi trẻ người ta nghe với tâm hồn chắc cũng giống như giờ chị nhỉ?
Trả lờiXóaTrời hôm nay đãi người Nghề một ngày thật mát, cái mát êm êm mang âm hưởng từ cơn mưa to chiều tối qua, làm nó gần lại với cái Mùa Thu ám ảnh trong người dân thành phố nhiệt đới tứ mùa là nắng. Và chính cái Mùa ám ảnh đó cùng với tiếng hát của Lê Uyên- Phương đã dắt đưa những-người-của-mùa-cũ nhớ về thành phố cao nguyên mê đắm một thời... trên bạt ngàn mênh mông của những chiều rất nhạt nắng ở Đồi Cù, nhìn xuống thành phố bãng lãng sương giăng sớm dưới kia, nhìn quanh gương mặt bạn bè chập chúng hư ảo, nhìn xuống bàn tay ta đang nằm gọn trong tay ai, hiểu thấu luôn, ta vui mừng được sống, được cảm nhận cuộc sống và đi cùng nó một đọan đường... Trên những triền phố quanh quanh lên xuống, những mái nhà ngói nâu phủ rêu chìm ẩn trong làn mưa, bên cốc cà phê nâu nóng bốc khói sóng sánh, ta nhận ra tiếng vó ngựa lóc cóc về lại Nam Hoa sau một ngày lao động mệt nhọc, nghe giống như tiếng nhạc gõ của bài hát Trở về mái nhà xưa...Ta ngồi đó, mỉm cười nhìn Bạn Bè đỏ hồng má. Những đôi má thị dân đồng bằng lần đầu chạm vào cái lạnh cao nguyên, trông ngon như một miếng táo, mà phải kềm lòng lắm mới không đặt vào đấy một cái hôn...26 năm... cao nguyên giờ thấp dần xuống như một thành phố nhốn nháo những va đập của tiếc nuối hôm qua và cái nôn nóng muốn bươn bả về ngày mai. Cái lạnh không còn nồng nàn và cái nắng, cái gió dường như xa lạ hơn. Cả một chút sương thành phố mơ màng ngày ấy, cũng phải chờ đêm xuống rất sâu ta mới gặp lại một lần... 26 năm... cao nguyên giờ trơ vơ những đáy hồ cạn nước, những vó ngựa chồn chân vì chỉ quanh quẩn đón khách nhàn du muốn tìm nghe nhạc ngựa thuở nào bên những vòng hồ đơn điệu... Đường lên dốc Nam Hoa giờ không còn mê đắm nổi ai, bởi những chuyến xe thổ mộ không còn... Ta ngồi kể lại nơi này một vài dấu tích, để biết, may mà trong thơ, trong nhạc, người-đàn-bà-đi-nhặt-ngọc của đời Hạ Dung còn vẽ nổi một hình ảnh của hôm nào...
Trả lờiXóaCảm ơn Chị, cảm ơn entry cho thơ của Chị lần nữa...Rất cảm ơn!
Chị cũng nhớ chị quen và biết MM từ một nỗi nhớ cho ĐL bắt gặp ở nhà MM _ Với chị ĐL cứ như một người tình chưa xa đã nhớ và dù có cách xa bao năm cũng chưa bao giờ hóa lạ ... Cứ xe lăn vào đèo Preen là lòng đã nôn nao ..
Trả lờiXóaChị đang nhớ Đà Lạt
Em cũng nhớ nó Gió à...vì có một lời mời đi lên đó thiệt dễ thương mà cắn răng lắc...
Trả lờiXóaBuồn ghê gớm...
Ừa ... có đôi lần lòng ngột ngạt chị cũng thèm trèo dốc ngắm cỏ xanh , mây trắng nhưng ko phải cứ muốn là được hén M ?
Trả lờiXóa