Từng giọt café rơi Đắng lòng anh từng giọt Mắt em màu mật ngọt Tóc em màu café
Từng giọt café rơi Trong lòng anh muộn phiền Khẽ rơi từng kỷ niệm Vào câu hát bồng bềnh
Tình yêu rôì sẽ qua Với những chiều băng giá Lòng anh chợt xót xa Traí tim thành viên đá Muốn hoà tan tất cả Trong ly café đen Muốn hoà tan tất cả Trong ly café em....
...những điều định viết bổng thẩn thờ rụng rơi khi ngón tay chạm vào từng ký tự trên bàn phím, ngập ngừng rồi ..thôi . Những áng bụi thời gian chỉ lấp lánh & rõ nét bay bay trong không khí khi ta nhìn chúng dưới ánh nắng mặt trời xuyên qua cửa sổ . Ta nhắm mắt không nhìn vào những nơi có vùng ánh sáng, để bụi thời gian & ta cùng đi bên nhau không thấy , cũng như những nỗi buồn cho loãng theo viên đá lạnh màu nâu cafe rồi tan đi trong suốt ... (em dda~ nghe bai` hat' nay` khi ddang viet ddoan. nay`)
Thực ra theo một "tu sĩ" của "đạo cà phê" nói: Cà phê thiệt là cà phê ...nâu. Cà phê mà...đen là cà phê ..bắp, nói cho có văn hoa một chút thì cà phê ...bắp là ...thuốc dưỡng da... Tu sĩ đó uống ngày 4 cữ mà da vẫn đẹp ( chú thích: cũng có thể da dầy quá, mụn đâm không lủng!), vẫn đạt đạo cà phê... "Đạo cà phê" có một bài "Kinh sáng thế": Cà phê không phải là một thứ nước giải khát hoặc chỉ đơn giản là một thứ nước tăng lực, một thứ thức uống để uống trong suy nghĩ của "nhân gian phi cà phê" . Cà phê, tự thân nó là một thức uống "bạn bè". Khi ta vui, "bạn bè" bỗng trở nên ngọt ngào hẳn. Những "giọt bạn bè" rơi chầm chậm là những giọt vui đời châm thêm vào bể vui đang ngút ngàn đó. Khi ta buồn, "giọt bạn bè" như rơi chậm hơn, cái chầm chậm buồn buồn, chia sẻ. Cái chầm chậm như để nói "Lòng vả cũng như lòng sung". Buồn vì thế thái, buồn vì nhân tình, buồn vì nỗi đời dâu bể, cái buồn nào cũng được "bạn bè" dung chứa trong cái lòng đăng đắng của nó. Dung chứa để nói và để nhắc " những nơi cay đắng là nơi thiệt thà". Nhất là khi vì buồn quá ta quên bỏ đường hoặc vui quá ta bỏ hơi quá nó lên...Dẫu vậy, dẫu vậy đi nữa, cà phê chưa bao giờ là một thức uống bội bạc. Ai đổ tội cho nó gây ra bịnh tim mạch, bao tử và vân vân bệnh là ...hư! Cà phê không tự dưng bò đến, đổ vào miệng ta. Như vậy, nguồn cơn gây ra các lọai bệnh là...tay người. Ai cũng nói bệnh từ mồm mà vào, vạ từ mồm mà ra theo đạo cà phê thì là thiếu công bằng... tất tần tật đều từ cái miệng rủ đi uống cà phê, cái chân chạy đến quán và cái tay bưng ly cà phê lên... Tu sĩ Đạo cà phê đồ rằng người nào nói cà phê gây ra bệnh là một tay chưa bao giờ được ngồi quán cà phê với bạn, tức quá mà đổ thừa... ( Còn tiếp... tạm ngưng để trở về chủ đề chính là comment cho Gió) Gió đã có những lúc lùi về cay như mù tạc, giờ thêm chút đắng của "giọt bạn bè" thì coi như đạt thành chánh quả: những nơi cay đắng là nơi thiệt...tình... Em còn nhiều bài "Kinh cà phê" khác, em định in sách, để biết... dừa còn có Đạo, thì cà phê tại sao lại không? Chỉ có điều, cà phê không thể hòa tan tất cả. Cà phê hòa tan là thứ cà phê chua, nó không thể "thay trời hành đạo" được đâu Gió, tin em đi! Ôm Chị !
Thanks Gió, hình như bài này PQ làm đã lâu, nhưng nhờ Gió mới nghe, thấy hay và nghiệm ra được, trong tất cả món ăn thức uống tại Việtnam, chỉ có mỗi món cafe là có thể "sừng sững" đi vào lich sữ văn nghệ, văn hóa, hay văn học.....thi P/S " Mắt em màu mật ngọt; Tóc em màu café" ....nếu bây giờ tóc em nhuộm hi-lite, chắc phải gọi thêm sữa mất thôi hihihi
Ngày xưa, (nguoicungaycu) theo học Judo, Karatedo và cũng là "đạo viên" của Cafedo; theo "đạo" cafe này (chôm chữ của bạn MM), cafe phải là cafephin, hồi mới dzô Nam, chúng tôi gọi là "cái nồi ngồi trên cái cốc" , không đường, không đá, nếu thêm sữa vào thì uống "xá xị" ngon hơn ....ha ha ha
Ừ sorry Gió, viết không rõ ràng, "chúng tôi" là 1 cách gọi ...mĩa, đáng lý phải nhốt "chúng tôi" vào hai cái ngoặc kép ( " " ), thả lõng chúng ra, đến Gió cũng còn thắc mắc ..hi hi hi
Bây giờ "chúng tôi" cũng đi xa lắm a Gió, nhưng không "một lèo", mà thường ghé Saigon hay somewherelikethat, đổ xăng rôi mới đi tiếp để .....ghiền cà phê starbucks hay cafe "Lú" ! ha ha ha
"Mắt em mà mật ngọt" thì nhiều ("mật" công nghệ ....giải phẩu bây giờ thì vô số kể), nhưng tóc em chỉ còn màu cafe ....sữa thôi! Tuy nhiên có va vào, chắc cũng không đáng sợ như cà phê "em" hay cà phê ..."ôm" .....đâu :DDDD
TỪNG GIỌT CAFE
Trả lờiXóaPhú Quang
Nguyên Khang
Từng giọt café rơi
Đắng lòng anh từng giọt
Mắt em màu mật ngọt
Tóc em màu café
Từng giọt café rơi
Trong lòng anh muộn phiền
Khẽ rơi từng kỷ niệm
Vào câu hát bồng bềnh
Tình yêu rôì sẽ qua
Với những chiều băng giá
Lòng anh chợt xót xa
Traí tim thành viên đá
Muốn hoà tan tất cả
Trong ly café đen
Muốn hoà tan tất cả
Trong ly café em....
Cái mà đen đen là em phái à nhen chị Gió. :-))
Trả lờiXóachi. lai. nghe PQ ...
Trả lờiXóa:(
Biết mà ...nghe đen là thấy Đen Thui rồi
Trả lờiXóaUh ... thích nghe Phú Quang lúc này nhỏ ơi ..chỉ là PQ và TCS thôi !
Trả lờiXóa...những điều định viết bổng thẩn thờ rụng rơi khi ngón tay chạm vào từng ký tự trên bàn phím, ngập ngừng rồi ..thôi . Những áng bụi thời gian chỉ lấp lánh & rõ nét bay bay trong không khí khi ta nhìn chúng dưới ánh nắng mặt trời xuyên qua cửa sổ . Ta nhắm mắt không nhìn vào những nơi có vùng ánh sáng, để bụi thời gian & ta cùng đi bên nhau không thấy , cũng như những nỗi buồn cho loãng theo viên đá lạnh màu nâu cafe rồi tan đi trong suốt ... (em dda~ nghe bai` hat' nay` khi ddang viet ddoan. nay`)
Trả lờiXóaChị thích 2 từ trong này .."cafe đen" và "cafe Em" :)
Trả lờiXóa...từng giọt từng giọt đắng
Trả lờiXóaanh uống cạn lạ-quen....
Cafe sữa đi chị.
Trả lờiXóathêm một giọt fe đen
Trả lờiXóamột giọt sầu vừa mở.
Em đang ghiền cà phê starbucks
Trả lờiXóaEm moi ngu day, lai doc ra cafe den, cafe ôm do chu chi. Hehe. Bai nay em chua nghe nhen chi ui, hay chi hen.
Trả lờiXóaNhắc cafe Zip chực nhớ mai phải mua thêm. Chiều nay hết trơn cafe rồi :)))
Trả lờiXóaNguyên Khang hát bài này hay quá chị ơi!
Trả lờiXóacuối tuần cafe rồi nghe nhạc cafe luôn hả chị? vui tươi nhé !
Trả lờiXóaThực ra theo một "tu sĩ" của "đạo cà phê" nói: Cà phê thiệt là cà phê ...nâu. Cà phê mà...đen là cà phê ..bắp, nói cho có văn hoa một chút thì cà phê ...bắp là ...thuốc dưỡng da... Tu sĩ đó uống ngày 4 cữ mà da vẫn đẹp ( chú thích: cũng có thể da dầy quá, mụn đâm không lủng!), vẫn đạt đạo cà phê...
Trả lờiXóa"Đạo cà phê" có một bài "Kinh sáng thế": Cà phê không phải là một thứ nước giải khát hoặc chỉ đơn giản là một thứ nước tăng lực, một thứ thức uống để uống trong suy nghĩ của "nhân gian phi cà phê" . Cà phê, tự thân nó là một thức uống "bạn bè". Khi ta vui, "bạn bè" bỗng trở nên ngọt ngào hẳn. Những "giọt bạn bè" rơi chầm chậm là những giọt vui đời châm thêm vào bể vui đang ngút ngàn đó. Khi ta buồn, "giọt bạn bè" như rơi chậm hơn, cái chầm chậm buồn buồn, chia sẻ. Cái chầm chậm như để nói "Lòng vả cũng như lòng sung". Buồn vì thế thái, buồn vì nhân tình, buồn vì nỗi đời dâu bể, cái buồn nào cũng được "bạn bè" dung chứa trong cái lòng đăng đắng của nó. Dung chứa để nói và để nhắc " những nơi cay đắng là nơi thiệt thà". Nhất là khi vì buồn quá ta quên bỏ đường hoặc vui quá ta bỏ hơi quá nó lên...Dẫu vậy, dẫu vậy đi nữa, cà phê chưa bao giờ là một thức uống bội bạc. Ai đổ tội cho nó gây ra bịnh tim mạch, bao tử và vân vân bệnh là ...hư! Cà phê không tự dưng bò đến, đổ vào miệng ta. Như vậy, nguồn cơn gây ra các lọai bệnh là...tay người. Ai cũng nói bệnh từ mồm mà vào, vạ từ mồm mà ra theo đạo cà phê thì là thiếu công bằng... tất tần tật đều từ cái miệng rủ đi uống cà phê, cái chân chạy đến quán và cái tay bưng ly cà phê lên... Tu sĩ Đạo cà phê đồ rằng người nào nói cà phê gây ra bệnh là một tay chưa bao giờ được ngồi quán cà phê với bạn, tức quá mà đổ thừa... ( Còn tiếp... tạm ngưng để trở về chủ đề chính là comment cho Gió)
Gió đã có những lúc lùi về cay như mù tạc, giờ thêm chút đắng của "giọt bạn bè" thì coi như đạt thành chánh quả: những nơi cay đắng là nơi thiệt...tình...
Em còn nhiều bài "Kinh cà phê" khác, em định in sách, để biết... dừa còn có Đạo, thì cà phê tại sao lại không?
Chỉ có điều, cà phê không thể hòa tan tất cả. Cà phê hòa tan là thứ cà phê chua, nó không thể "thay trời hành đạo" được đâu Gió, tin em đi!
Ôm Chị !
Cafe Capuchino nè chị ui. hehehe...
Trả lờiXóaNhìn ly cafe đen thích thiệt !
Trả lờiXóaChị uống toàn ly cối không hà
Trả lờiXóaCafe hết là sầu tan heng Yến
Trả lờiXóaMỗi ngày một ly đắng phải ko T ?
Trả lờiXóaCafe ôm thì chán chết moon ơi !
Trả lờiXóaMua cafe chưa Zip ?
Trả lờiXóaChị cũng mới nghe bài này lần đầu đấy YX
Trả lờiXóaấn tượng với cafe đen và cafe em thôi MH ơi !
Trả lờiXóaChỉ có mình hòa tan trong cafe thôi phải ko M ...? Cái đạo cafe này có vẻ lắm tín đồ à nha !!!!
Trả lờiXóaThanks Gió, hình như bài này PQ làm đã lâu, nhưng nhờ Gió mới nghe, thấy hay và nghiệm ra được, trong tất cả món ăn thức uống tại Việtnam, chỉ có mỗi món cafe là có thể "sừng sững" đi vào lich sữ văn nghệ, văn hóa, hay văn học.....thi
Trả lờiXóaP/S " Mắt em màu mật ngọt; Tóc em màu café" ....nếu bây giờ tóc em nhuộm hi-lite, chắc phải gọi thêm sữa mất thôi hihihi
Thế thì cafe có ngon hơn khi tóc em màu cafe không ?
Trả lờiXóaNgày xưa, (nguoicungaycu) theo học Judo, Karatedo và cũng là "đạo viên" của Cafedo; theo "đạo" cafe này (chôm chữ của bạn MM), cafe phải là cafephin, hồi mới dzô Nam, chúng tôi gọi là "cái nồi ngồi trên cái cốc" , không đường, không đá, nếu thêm sữa vào thì uống "xá xị" ngon hơn ....ha ha ha
Trả lờiXóaKhông hiểu ! "chúng tôi" là ai ? là nguoicungaycu hay nguoimoingaymoi hay ai khác .... !
Trả lờiXóaUi chao ly cafe hấp dẫn quá Moon !
Trả lờiXóaỪ sorry Gió, viết không rõ ràng, "chúng tôi" là 1 cách gọi ...mĩa, đáng lý phải nhốt "chúng tôi" vào hai cái ngoặc kép ( " " ), thả lõng chúng ra, đến Gió cũng còn thắc mắc ..hi hi hi
Trả lờiXóaHèn chi Gió không hiểu ... ! Đang nghĩ : Sao "chúng tôi" này đi một lèo ...xa thế ? :))
Trả lờiXóaBây giờ "chúng tôi" cũng đi xa lắm a Gió, nhưng không "một lèo", mà thường ghé Saigon hay somewherelikethat, đổ xăng rôi mới đi tiếp để .....ghiền cà phê starbucks hay cafe "Lú" ! ha ha ha
Trả lờiXóaCó va phải em nào "mắt màu mật ngọt , tóc màu cà phê" thì thận trọng đấy !
Trả lờiXóa"Mắt em mà mật ngọt" thì nhiều ("mật" công nghệ ....giải phẩu bây giờ thì vô số kể), nhưng tóc em chỉ còn màu cafe ....sữa thôi!
Trả lờiXóaTuy nhiên có va vào, chắc cũng không đáng sợ như cà phê "em" hay cà phê ..."ôm" .....đâu :DDDD
đây là bài hát hay chỉ là thơ thôi chị? Hay quá! Em cũng thích cụm từ "cà phê em"
Trả lờiXóaCafe em thì có gì sợ ..?
Trả lờiXóaChị ko biết có phaỉ thơ không chỉ biết đây là một bài hát của Phú Quang thôi N ơi .... Chị cũng thích
Trả lờiXóaỦa vậy cafeem, không dính líu gì đến cafeom, cafedenmo, cafevendo, hay cafevong gì hết sao? hi hi hi sorry nha
Trả lờiXóaThì tùy theo mình nghĩ thôi
Trả lờiXóaNgười đi xa mà cũng biết nhiều loại cafe quá ... Gió thì thích cụm từ cafe Em theo cách mình nghĩ thôi
Ai ưng cafe sữa... tươi qua note này của Gió nà.
Trả lờiXóahttp://gioheomay.multiply.com/notes/item/193
hìhì...trong phần comment á.
Trời ơi ...coi tiếp thị cà ...!
Trả lờiXóaHừ, tui mần dzậy là tăng page view cho chủ blog chớ bộ cho tui hả, hả hả? Ghét !
Trả lờiXóaMà đường link dẫn không hề tới nơi muốn tới !!! Hic
Trả lờiXóatừng giọt cà phê rơi ... không gian như lắng động ... mắt nhìn vào từng giọt cà phê rơi và lòng mơn man bay tận nơi xa ...
Trả lờiXóaCoi lại xem...hihi
Trả lờiXóaSao Gió click thấy trắng bóc ... :)))
Trả lờiXóaThua!
Trả lờiXóabiết rồi ...mới chỉnh phải ko ?
Trả lờiXóaAi biết nà...
Trả lờiXóaCafe đen ngon hơn khi có cafe em phải ko ?
Trả lờiXóaCafe muối... hi hi
Trả lờiXóaBài hát hay quá.
Trả lờiXóaTóc em màu café sữa vì em xài thuốc nhuộm sunsilk. éc éc.
Trả lờiXóaCafe này mặn à nha
Trả lờiXóaChị mới nghe lần đầu ...cũng thích
Trả lờiXóaNhuộm vậy tóc thơm mùi gì ta ... ? Sunsilk hay cafe ?
Trả lờiXóaMùi sữa ông thọ.
Trả lờiXóahahaha ...hên quá !
Trả lờiXóaSữa con chim có lẽ tốt hơn sữa ông thọ đấy.
Trả lờiXóa